Cuộc Sống Sau Khi Xuyên Thư Của Nữ Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Ở Niên Đại Văn

Chương 45


4 tuần

trướctiếp

Vừa hay anh cả họ của Điền Mật Mật nói, đội đánh bắt mùa đông lần đầu đi vào rừng để săn bắt sẽ bắt đầu vào hai ngày này, hỏi Điền Mật Mật có thời gian để đi hay không?

Gần đây Điền Mật Mật đang chờ chuyện lên núi săn bắt này đây, cô đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, lập tức nói mình có thời gian, đến lúc đó cô sẽ xin nghỉ phép để đi, dặn anh họ cứ yên tâm.

Anh thứ họ chịu thua trước sự háo hức của Điền Mật Mật, anh ta nghĩ Điền Mật Mật sẽ không đi đâu, dù gì công việc của xưởng chế biến cũng bận rộn, không ngờ cô lại muốn xin nghỉ phép để đi.

Đêm trước ngày xuất phát, anh thứ họ kiểm tra những đồ đạc mà Điền Mật Mật chuẩn bị lên núi, bởi vì thời gian săn bắt rất dài, ngắn thì ba ngày sau mới xuống núi, mà dài thì có thể tới tận một tuần. Đồ chống lạnh, thức ăn đều phải chuẩn bị thật đầy đủ, các công cụ tiện lợi cũng phải chuẩn bị luôn, mà nếu không có thì có thể dùng của đội đánh bắt cũng được.

Vốn dĩ sợ cô chuẩn bị không đủ nên mới kiểm tra, kết quả vừa nhìn thấy những thứ mà Điền Mật Mật chuẩn bị, cũng rất đầy đủ nhưng mà lại không giống đi săn bắt cho lắm, mà giống như là đi nghỉ dưỡng vậy, với cả nhiều đồ như vậy thì làm sao đeo cho nổi, trừ những đồ cần thiết thì còn lại đều bị anh thứ họ lược bỏ hết. Nhưng mà Điền Mật Mật vẫn lén lút trong lúc anh thứ đang thu xếp hành lý bỏ vô thêm mấy món, rồi còn bỏ thêm mấy nguyên liệu nướng, hai hũ rau muối Điền Tranh Tranh làm và một hũ sốt ướp cô đã chuẩn bị từ trước để vô túi đeo.

Những nguyên liệu nấu nướng này cô mua ở thời hiện đại, kỹ thuật và linh hoạt của Thuần Thuần, có chấm đế giày ăn cũng ngon!

Muối chua được Điền Tranh Tranh ngâm chưa tới hai ngày, lần đầu ăn đã làm cho Điền Mật Mật thấy kinh ngạc vô cùng, tươi mới ngon miệng mà lại không mặn, phù hợp ăn chống ngấy khi ăn các món nướng. Cay ngọt và cay mặn mỗi thứ mang một hũ, sốt nướng cay Điền Tranh Tranh cũng ngon cực kỳ, đặc biệt là khi ăn với bánh ăn kèm, nghĩ tới đây thôi đã làm Điền Mật Mật không khống chế được nước bọt chảy ra, sụt sịt sụt sịt...

Nghĩ nghĩ rồi Điền Mật Mật lại lấy ra cái áo quân đội lông dê mà cô chuẩn bị năm mới sẽ đưa cho anh thứ họ, nhiệt độ trên núi rất thấp, cái áo quân đội này thật sự có tác dụng rất lớn. Cô tự ý quyết định mang theo cho anh thứ họ, chứ nếu không anh sẽ không nỡ mang theo!

Sáng sớm hôm sau là anh thứ họ đã đến tìm Điền Mật Mật rồi. Sắp xếp đồ đạc xong xuôi rồi cùng nhau đi đến địa điểm tập trung.

Lúc đến nơi, những người khác đều đang chờ ở đó, một đoàn mười ba người và hai con chó, tính thêm Điền Mật Mật là chỉ có hai cô gái.

Một cô gái khác chính là Triệu Lai Đệ đang tuyển chồng ở trong đội sản xuất, cô là con nhỏ nhất trong nhà, năm đó cha mẹ cô đã sinh ba người con gái rồi sau đó lại sinh ra cô, sinh cô xong thì mẹ cô không sinh được nữa, cho nên đành phải nuôi cô như bé trai, để tuyển rể kế thừa gia sản, nhưng nghe anh thứ họ nói cô rất tài giỏi, làm những việc của đàn ông làm, cũng rất giỏi trong chuyện săn bắt!

Hai con chó kéo xe dẫn đội đánh bắt mùa đông đi băng qua rừng qua tuyết để đi lên núi, vào sâu trong núi rồi, cả đoàn không bắt đầu săn bắt ngay mà chỉ bày dọn ra những món đồ trên người để vào trong căn nhà gỗ nhỏ trên núi.

Một nhóm người đi dọn dẹp những bẫy đã đặt từ trước, rồi mang những bẫy lồng đã được xử lý xong làm lại cơ quan, mười mấy người cầm theo dụng cụ chuẩn bị đi săn gà rừng và gà gô.

Theo chó kéo xe tìm được chỗ hay xuất hiện của gà rừng và gà gô, vút vút vài tiếng, thì ba con gà rừng và bốn con gà gô đã ngã từ trên cây rớt xuống. Hai con chó keo xe xông lên tha con mồi về. Bữa tối hôm nay được ăn gà rừng và gà gô rồi!

Mấy người đi theo dấu vết của chó kéo xe tìm được hai con hươu lạc đàn, rồi bao vây lại bắt gọn được con hươu rừng. Nhìn hai cái sừng trên đỉnh đầu của con hươu sao, trong lòng của Điền Mật Mật kêu gào phấn khích. Ở thời hiện đại cô chưa từng được ăn thịt hươu bao giờ, nghe nó rất ngon, lần này thế mà lại có cơ hội ăn thỏa thích như vậy!

Hai con hươu sao không nhỏ, một con cô tầm một trăm bảy mươi một trăm tám mươi cân. Tổng lượng thịt của hai con có thể tới hai trăm bốn mươi hai trăm năm mươi cân rồi.

Người nhiều quá sẽ làm kinh động tới con mồi, sau đó mọi người chia thành nhóm mỗi nhóm hai ba người chia nhau đi, Điền Mật Mật, Điền Đại Hải và Triệu Lai Đệ một nhóm.

Nhóm của Điền Mật Mật chờ tới khi trời tối luôn cũng chẳng gặp được con mồi to nào, nhưng lại bẫy được rất nhiều thỏ, đào được tổng cộng mười ba bẫy thỏ, bắt được năm mươi sáu con thỏ to. Nhóm khác thì bắt được mồi to, rồi nai rồi heo rừng vâng vâng.

Điền Mật Mật hơi ngưỡng mộ, nghĩ thầm mai cô cũng không muốn đi đào bẫy thỏ nữa, cô muốn đi bắt con mồi to!

Buổi tối cả đoàn mang ba con gà rừng và bốn con gà gô ra để vặt lông nấu canh, không bỏ gì vào cả, chỉ bỏ thêm chút muối và nấm khô được ngâm cho nở ra, nhưng mùi vị vẫn tươi ngon.

Điền Mật Mật lại mang ra sốt nướng vạn cô để nướng sáu con thỏ to mập, mùi vị đó thật sự tuyệt!

Ngày hôm sau Điền Mật Mật vẫn ôm hy vọng tìm được con mồi to, vận may vẫn ổn, ba người trong buổi sáng đã bắt được hai con hươu sao chậm chạp.

Buổi chiều Điền Mật Mật muốn đi tìm một chỗ để đi tiểu tiện một chút, nhưng mà giữa trời đông giá rét này thật sự quá ngại ngùng, tìm hơn nửa ngày rồi mới tìm được một chỗ không dễ nhìn thấy để thuận tiện giải quyết.

Kết quả vừa đi giải quyết xong, Điền Mật Mật nhìn thấy trên nền tuyết có rất nhiều dấu chân động vật, vội vàng kêu anh thứ họ và Triệu Lai Đệ đến để nhận dạng, nhưng dấu chân này thì hai người cũng không dám xác nhận, vừa giống dấu chân ngựa mà cũng không giống lắm.

Mấy người đi theo những dấu chân, thì thấy một bầy lừa rừng, ba người không dám tự hành động, vội vã quay về thông báo cho mấy người khác trong đội, hơn mười người vừa đặt bẫy vừa đuổi bắt bận rộn hơn một buổi sáng bắt được sáu con lừa rừng lớn.

Một con lừa tầm bốn trăm bảy mươi bốn trăm tám mươi cân, lượng thịt phải tầm bốn trăm cân, lần thu hoạch này thật sự làm người khác hài lòng, nhóm người quyết định không ở lại lâu mà đi xuống núi luôn, chủ yếu cũng là nếu có săn được nhiều hơn nữa thì hơn mười mấy người cũng không mang về nổi.

Một đoàn người về tới thôn thì trời đã tối đen. Nhưng đội đánh bắt mùa đông chia thú săn phải dựa theo quy tắc, đoàn người đi thẳng tới nhà của đại đội trưởng để thông báo, may mà đại đội trưởng vẫn chưa ngủ.

Đại đội trưởng nhìn thấy mấy người mang lừa rừng về rất kích động, từ lúc đội đánh bắt mùa đông thành lập cũng được bảy tám năm rồi, đây là lần đầu nhìn thấy đánh bắt được nhiều như vậy. Tận sáu con lừa! Toàn bộ thôn làng đều có thể ăn một cái tết thật êm đềm rồi.

Đại đội trưởng giống trống khua chiêng thông báo cho người trong thôn, tuy buổi tối nhưng lúc người dân trong thôn tới đều rất hứng khởi, nghe tiếng đám trẻ vừa chạy tới vừa la lên: "Chia thịt đây! Chia thịt đây! Mọi người đều tới để chia thịt đi!"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp