Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Vật Tư Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 38


4 tuần

trướctiếp

Nàng mong rằng mọi chuyện đều là nàng suy nghĩ quá nhiều, nhưng nếu thật sự có nguy hiểm thì có súng lục ở đây cũng sẽ không quá bị động.

Sau khi ra khỏi biệt thự, Cố An Nhiên lấy một chiếc Harley* đã đầy xăng từ ga ra sau đó ra khỏi không gian.

*Xe mô tô Harley- Davidson

Bọn họ đi con đường vắng, dọc đường đi không nhìn thấy một người nào.

Lái Harley có thể tìm hiểu tình huống cụ thể nhanh hơn, cũng không lo bị người thấy.

Nàng vén váy leo lên Harley, vặn ga khởi động xe, phong cảnh hai bên lướt qua nhanh như bay.

Lái khoảng một nén nhang, nàng nghe thấy tiếng vó ngựa cách đó không xa.

Sau một cú drift* xinh đẹp, Harley ngừng lại.

*Drift: một kỹ thuật lái xe mà người điều khiển cố tình làm thừa lái ở tốc độ cao, khiến bánh sau trượt trên đường nhưng vẫn có thể đảm bảo được tốc độ và hướng di chuyển của xe như mong muốn.

Vẻ mặt Cố An Nhiên lạnh nhạt bước xuống xe, thu xe vào không gian, sau đó lắng nghe kỹ tiếng vó ngựa.

Khá tốt, số lượng người đến không quá nhiều, khoảng chừng bốn năm mươi người.

Nếu những người này tìm chết, nàng có thể giải quyết bọn họ sạch sẽ.

Còn nếu không phải, thì là tốt nhất.

Dù sao, người có mạnh hơn nữa thì cũng không thích chém giết liên tục, thích giết chóc là biến thái.

Nhưng đôi khi luôn có những tên không có mắt tự tìm đến cái chết, nàng cũng không có cách nào.

Nàng lấy khẩu súng lục nhỏ màu bạc ra, lên đạn, đợi người đến.

Chỉ chốc lát, hàng chục người cưỡi ngựa đến đầy hùng dũng.

Người đi cùng với Ma Tử hôm qua có đôi mắt tinh và trí nhớ tốt, chỉ vào Cố An Nhiên nói: "Bạch thống lĩnh, cô nương kia chính là cô nương dẫn đầu đội ngũ chạy nạn hôm qua."

"Chỉ là không biết vì sao, hôm nay chỉ có một mình nàng."

Trên mặt Bạch thống lĩnh nở nụ cười dâm đãng: "Không phải là một người thì càng dễ có được hơn sao?”

Xung quanh Tề Vương thu nhận đủ loại mỹ nhân, trinh nữ cũng được, kỹ nữ cũng được, thậm chí người đã có chồng, chỉ cần xinh đẹp là hắn ta nhận. Cho nên nữ nhân này dù có bị bọn họ hưởng dụng trước cũng không sao.

Đến gần, dáng người lả lướt duyên dáng và gương mặt xinh đẹp của Cố An Nhiên khiến Bạch thống lĩnh hơi ngẩn ngơ.

Ngay sau đó nụ cười dâm đãng trên mặt càng rộng hơn, hắn ta có chút nóng lòng xoa xoa tay: "Các ngươi chờ ở phía sau, để mình ta lên trước."

"Lát nữa rồi sẽ đến các ngươi, chỉ là chú ý một chút, đừng giết chết người."

Khuôn mặt những người phía sau Bạch thống lĩnh đều nở nụ cười dâm đãng: "Thống lĩnh yên tâm, mỹ nhân như vậy chúng ta chắc chắn sẽ giúp Tề Vương dạy dỗ chăm sóc trước."

Tên thủ hạ của Ma Tử nhắc nhở: "Thống lĩnh Bạch, người cùng thôn của cô nương này có nói công phu của nàng không tệ."

Bạch thống lĩnh vừa nghe, vẻ mặt khinh thường cười nhạo, một cô nương thôi có lợi hại hơn nữa thì nàng cũng có thể lên trời sao?

Hơn nữa, không phải nói tài bắn cung của cô nương này lợi hại hay sao? Hôm nay trên tay nàng không có tên mà?

Tên thủ hạ của Ma Tử thấy Bạch thống lĩnh không nghe khuyên bảo, thì ngoan ngoãn ngậm miệng.

Hắn nghĩ lời Bạch thống lĩnh nói cũng có chút đạo lý, bên mình gần bốn mươi người, còn cưỡi ngựa nữa thì không đến mức không khống chế được một cô nương chỉ có chút công phu.

Cố An Nhiên chưa nổ súng ngay, chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ, vẻ mặt hờ hững.

Bạch thống lĩnh còn tưởng rằng nàng bị sợ đến choáng váng, khuôn mặt càng vui hơn, nữ nhân có lợi hại hơn nữa, khi nhìn thấy đội hình lớn thì cũng không xong.

Sợ tới nỗi không dám cử động một cái thì còn toan tính gì được?

Thế nhưng càng tới gần Cố An Nhiên, hắn ta phát hiện mình càng hứng thú hơn, bởi vì cô gái trước mặt hắn này tuy khuôn mặt không có biểu tình, thế nhưng ánh mắt sắc bén lộ ra sự tàn nhẫn, mấu chốt nhất là dáng dấp người này thật sự khá xinh đẹp, quả thực liếc mắt một cái thôi cũng suýt không cầm lòng được.

Bạch thống lĩnh phóng ngựa đến trước mặt Cố An Nhiên, bỉ ổi nói: "Tiểu nương tử đừng sợ, ta sẽ yêu ngươi thật nhiều."

"Nếu ngươi hầu hạ những huynh đệ này được vui vẻ, ta cam đoan ta sẽ tiến cử ngươi với Tề vương, để ngươi có được một cuộc sống ăn ngon uống đã, không cần đi theo những người thấp kém này trải qua cuộc sống chạy nạn."

"À". Cố An Nhiên đáp một tiếng thờ ơ.

Lập tức nhấc chầm chậm khẩu súng lục đè lên cái trán của Bạch thống lĩnh đã xuống ngựa.

Bạch thống lĩnh cười hì hì, một tay nắm súng lục màu bạc hỏi: "Đây là món đồ hay ho gì vậy?"

Cố An Nhiên chớp chớp mi, nói từng câu từng chữ: "Ngươi thử một lần, sẽ biết".

Nàng hoàn toàn không cho thống lĩnh Bạch thêm cơ hội nói chuyện nào.

Đùng! Tiếng súng vang lên.

Thống lĩnh Bạch chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, trên trán xuất hiện một lỗ máu, óc xì ra từ phía sau đầu.

Tánh mạng của hắn ta mất đi rất nhanh, trong mắt vừa có sợ hãi vừa có căm hận.

Chỉ tiếc hắn ta không cách nào mở miệng nói lần nữa, mắt trừng thẳng Cố An Nhiên, không bao lâu liền nằm thẳng xuống đất.

Đôi môi đỏ của Cố An Nhiên mở ra khép lại: "Ta, không cần ngươi tiến cử."

Cách đó năm mươi bước, những người thống lĩnh Bạch mang theo hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Vì sao nữ nhân kia cầm một đồ vật bằng bạc hướng về đầu thống lĩnh Bạch thì hắn ta liên ngã xuống?

Thống lĩnh Bạch đã chết rồi sao? Bọn họ không có cách nào biết được, đánh ngựa chạy như bay đến, muốn thăm dò kết quả.

Cố An Nhiên xoay người lên ngựa của thống lĩnh Bạch, cất xong khẩu súng lục màu bạc, cầm trong tay hai lưỡi búa phóng ngựa về phía đám người.

Vó ngựa dẫm qua người thống lĩnh Bạch, máu tươi bắn tung tóe.

Tên thủ hạ của Ma Tử không hiểu nói: "Nữ nhân này điên rồi sao? Nàng không sợ chết sao? Dám xông vào đoàn người chúng ta."

"Đừng nói nhảm nhiều như vậy! Các huynh đệ xông lên báo thù cho thống lĩnh Bạch!"

Trong chốc lát, vó ngựa phía đối diện hất lên từng trận bụi, trực tiếp khiến mắt người mờ mịt.

Đôi mắt lạnh lùng của Cố An Nhiên hơi híp lại, khóe môi nhếch lên nụ cười máu, nàng nâng lên hai lưỡi búa, bổ xuống những người xung quanh.

Chỉ một chiêu, lập tức khiến hai cái đầu người rơi xuống đất.

Cơ thể hai người đó vẫn còn ở trên ngựa chưa ngã xuống, máu dịch phun tung toé, đầu người lăn vài vòng trên mặt đất đầy máu và bùn, cũng không biết bị vó ngựa hỗn loạn đá đi nơi đâu.

Các nam nhân vốn đang khinh thường Cố An Nhiên, lúc này chỉ cảm thấy sợ hãi.

Nữ nhân này vậy mà dùng hai lưỡi rìu làm vũ khí? Phải biết rằng dùng vũ khí là hai lưỡi rìu cần có sức lực rất lớn, trong các nam nhân, có thể sử dụng hai lưỡi rìu làm vũ khí cũng là lông phượng sừng lân.

Chứ nói chỉ là thao tác một đao lấy một đầu người này, dù là nam nhân thì cũng không có bao nhiêu người có thể làm được.

Thủ hạ của Ma Tử đã ngộ ra, nữ nhân này có thể dẫn dắt đám người già yếu kia đi ngần ấy thời gian vẫn bình yên vô sự, tất nhiên trên người phải có chút bản lĩnh: "Các huynh đệ hãy cẩn thận hơn."

Bây giờ, cho dù người này không nói, những người khác cũng đã biết cô gái trước mắt này không phải người thường, sơ ý một chút bọn họ sẽ mất mạng ở đây.

Người dẫn đầu vừa làm một thủ thế, mọi người đã phối hợp động tác mà tản ra bốn phía. Cố An Nhiên một người một ngựa bị vây ở giữa, giằng co với bọn chúng.

Nàng cười lạnh nói: "Muốn chiến liền chiến".

Trước thực lực tuyệt đối thì âm mưu quỷ kế nào cũng vô dụng.

Nói xong, vung rìu đầu phượng lên xông về phía vị trí người dẫn đầu mới, bắt giặc phải bắt vua trước, thời nào cũng là chân lý.

Người nọ thấy Cố An Nhiên giơ rìu đầu phượng chém đến, lập tức nâng trọng kiếm lên đón đỡ.

Loảng xoảng!

Nhưng không ngờ rằng trọng kiếm trực tiếp bị rìu đầu phượng chém gay, trên tay người dẫn đầu vẫn còn đang nắm chuôi kiếm, thân kiếm thì đã rơi xuống đất.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp