Đoạn Viên Viên ngồi trên bậc thang đá xanh, đầu óc vẫn còn choáng váng.
Một người đàn ông tuấn tú, điển trai đưa ly trà sữa không đường, ướp lạnh áp lên trán nàng, ân cần hỏi: “Em không sao chứ? Hay là anh đưa em đi bệnh viện nhé?”.
Đoạn Viên Viên lắc đầu, nàng đã nhớ ra người đàn ông trước mặt là ai. Hắn tên là Ninh Tuyên, là anh họ xa của nàng, hiện đang học cao học.
Mẹ nàng từng kể, anh họ này của nàng từ nhỏ đã rất thích tâm lý học, hiện tại đang nghiên cứu về lĩnh vực này. Nhưng theo mẹ nàng thấy, người có bệnh nhất chính là nhà họ Ninh. Bà ấy hy vọng Ninh Tuyên sau khi học xong có thể chữa trị cho đám đàn ông trong nhà hắn.
Thế kỷ 21 rồi mà còn giữ lại từ đường ngày đêm cúng kiếng, còn muốn kêu gọi cả thành phố cùng tham gia, đúng là điên rồ!
Nghe nhiều, tiếp xúc nhiều, ấn tượng của Đoạn Viên Viên về nhà họ Ninh cũng không tốt đẹp gì. Hôm nay, nàng cùng mẹ đến dự đám cưới chị gái của Ninh Tuyên. Vừa đến nơi, nàng đã nhìn thấy Ninh Tuyên đang đứng ở cửa đón khách, tay cầm khay đựng kẹo và thuốc lá. Chẳng hiểu sao, vừa nhìn thấy Ninh Tuyên, chân nàng như bị đóng đinh tại chỗ, không thể nhúc nhích. Nghỉ hè buồn chán, ngắm nhìn trai đẹp một chút cũng khiến tâm trạng vui vẻ hơn.
Trong lúc ăn cơm, nàng đã sáu lần lén lút chạy ra ngoài xin kẹo Ninh Tuyên. Không chỉ có một mình nàng làm vậy, nhưng Ninh Tuyên dường như nhớ mặt nàng, lần thứ sáu đưa kẹo còn nắm tay nàng, hỏi có muốn cùng phát kẹo hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play