Thuyền trưởng đã gọi được sáu người về, còn một người tạm thời không liên lạc được, điện thoại luôn ở ngoài vùng phủ sóng. Đối với tình huống này thuyền trưởng không thấy có gì đáng ngờ, lênh đênh trên biển cả chục tuần, cuộc sống buồn tẻ đến cực điểm, cuối cùng cập cảng dỡ hàng nghỉ ngơi, có người, đặc biệt là thủy thủ trẻ tuổi, để tránh bị gọi về làm việc đột xuất, sau khi xuống tàu liền tắt điện thoại đi chơi thỏa thích và không xuất hiện cho đến ngày cuối cùng trước khi tàu rời cảng.
Người không liên lạc được tên là Châu Lễ Kiệt, tài công bậc ba của tàu hàng, thích chơi bời, thuyền trưởng nói cập bến nào dù trong hay ngoài nước gã cũng phải đi tìm phố gội đầu, tiền kiếm được trên tàu gần như đổ hết vào chốn ăn chơi, đến nỗi chơi đến 40 tuổi vẫn chưa lập gia đình. Theo tài công chính nói, lý do Châu Lễ Kiệt đi làm thủy thủ chủ yếu là vừa có thể kiếm tiền vừa được trải nghiệm mỹ nữ các nước, dù sao họ cũng nghe gã tự khoác lác là đã ngủ với hơn 100 phụ nữ: "bạn gái" khắp hàng chục quốc gia hoặc khu vực. Gã có một tấm bản đồ thế giới, ngủ với phụ nữ ở đâu thì đánh dấu ở đó, lý tưởng cuối cùng là đánh dấu kín bản đồ.
Thật là mỗi người mỗi chí hướng, Triệu Bình Sinh nghe xong không khỏi cảm thán, tuy nói đàn ông háo sắc không phải hiếm, nhưng quyết tâm ngủ khắp toàn cầu thì quả thực hiếm thấy. Trần Phi nghe mà khóe miệng giật giật, quay sang gọi điện cho phòng trị an, nhờ họ cử người đến mấy nơi đã từng quét trước đây tìm kiếm gã đàn ông chuyên gieo giống này. Một trong số những người được gọi về nói, trước khi tàu cập cảng đã thấy Châu Lễ Kiệt và Trương Đấu Kim xảy ra tranh cãi, không biết cụ thể vì chuyện gì, chỉ thấy lúc đó hai người đứng bên mạn tàu, Châu Lễ Kiệt đá mạnh vào lan can bên cạnh Trương Đấu Kim rồi bỏ đi.
Tương tự, Trần Phi và Triệu Bình Sinh cũng đến xem xét phòng ngủ của Châu Lễ Kiệt. Châu Lễ Kiệt và tài công bậc hai ở cùng cabin, bên giường gã ngủ dán một tấm bản đồ thế giới đầy những vòng tròn đỏ, có lẽ đây chính là "chiến tích" của gã. Không biết khi anh chàng này lênh đênh trên biển, có phải hoàn toàn dựa vào việc nhìn bản đồ ôn lại quá khứ để giải quyết nhu cầu sinh lý không.
Không có lệnh khám xét đối với thủy thủ, không thể tùy tiện lục lọi đồ đạc cá nhân của Châu Lễ Kiệt, chỉ có thể xem những thứ để lộ ra ngoài. Tài công bậc hai chỉ cho họ những vật dụng thuộc về Châu Lễ Kiệt đặt trên giá đồ của bàn, ánh mắt Trần Phi lướt qua từng món đồ dùng hàng ngày và sách vở, phát hiện có một tấm ảnh thò ra từ một cuốn sách. Không thể trực tiếp rút ra xem, hắn quay người cố tình vấp một cái, làm cho chồng sách "rầm" một tiếng rơi từ bàn xuống đất.
"Lão Trần!"
Triệu Bình Sinh nhanh tay lẹ mắt kéo hắn một cái, rồi thấy Trần Phi nháy mắt với mình, lập tức hiểu ý đối phương, liền quỳ xuống, nhanh chóng gom sách rơi lại trước khi tài công bậc hai ra tay. Trần Phi dùng thân che tầm nhìn của tài công bậc hai, khi nhặt sách đã rút tấm ảnh ra - là loại ảnh đen trắng thường thấy những năm 80, người phụ nữ trong ảnh có nụ cười ngọt ngào, mặc áo len cổ cao, tóc uốn sóng, trông rất thời trang. Lật mặt sau xem, viết "8/10/1988, chụp tại tiệm ảnh Tân Hoa".
Vừa nhìn thấy cái này, trước mắt hắn lập tức hiện ra tấm ảnh gia đình tìm thấy trong ví của Trương Đấu Kim, cũng chụp tại tiệm ảnh Tân Hoa, chỉ là muộn hơn 4 năm. Ảnh từ cùng một tiệm ảnh lại xuất hiện trong tay hai người khác nhau, và hiện tại một người được cho là đã chết một người không liên lạc được, liệu có phải là sự trùng hợp không?
Hắn nắm chặt tấm ảnh trong lòng bàn tay không để lộ ra, cùng Triệu Bình Sinh dọn dẹp đống lộn xộn trên sàn, rồi tạm biệt rời khỏi cabin. Vào xe hắn đưa tấm ảnh cho Triệu Bình Sinh xem, Triệu Bình Sinh nhìn thấy dòng chữ phía sau cũng nhíu mày thắc mắc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play