Hai khắc đồng hồ trước.
Kỷ Minh Đạt đi tới ranh giới hai điền trang, tự có người hầu hạ biểu lộ thân phận của nàng ta với hán tử tuần sơn trang. Nàng ta không cho phép người đi qua báo tin trước, ném cho người tuần trang hai khối bạc, để bọn họ ngậm chặt miệng mà làm việc.
"Nãi nãi của chúng ta và nãi nãi của các ngươi là tỷ muội ruột, tỷ tỷ đến thăm muội muội, đâu cần phải thông báo đúng chứ?" Một bà tử cười nói, "Hơn nữa, hai nơi này vốn đều là thôn trang của nãi nãi, trước kia các ngươi cũng nào có nhiều quy củ như vậy chứ? Mau đi đi!"
Hai người tuần trang vâng vâng, Kỷ Minh Đạt chỉ lo đi về phía trước.
Tới quá muộn, nàng ta nghĩ, có lẽ Thôi Giác đã sớm không còn tính nhẫn nại mà tan rã không vui cùng Nhị muội muội rồi, cái gì nàng cũng không thấy được nữa.
Đột nhiên nàng ta dừng chân.
Còn cách mười mấy trượng nữa là ra khỏi rừng quả, phía trước cây cối không nhiều lắm cho nên cảnh tượng bên ngoài rừng đã có thể nhìn thấy mơ hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play