Phía đông điền trang, bên cạnh rừng quả. Phu nhân đã ngồi ở trên lưng Truy Thanh cũng được một khắc.
Thôi Giác không hề buông tay khỏi eo phu nhân dù chỉ một giây. Hai tay hắn vẫn luôn đỡ nàng, không có bất kỳ sơ sẩy nào, vẫn luôn chú ý quan sát vẻ mặt của nàng.
Phu nhân thích lông bờm của Truy Thanh không buông tay, vuốt vuốt rồi nâng tay nhìn kỹ, gần như muốn vùi mặt vào trong.
Nàng cũng vui sướng ngồi ở trên lưng ngựa nhìn về nơi xa. Khi nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Thôi Giác không nhìn thấy đôi mắt của nàng nhưng có thể cảm nhận được nàng tràn đầy vui mừng. Khóe môi phu nhân vẫn không hề hạ xuống. Vì vậy, Thôi Giác cho rằng hắn có thể mời phu nhân thử bước tiếp theo, ngồi ở trên ngựa đi lại một chút, phu nhân nhất định cũng sẽ thích.
Nhưng phu nhân vẫn kiên quyết vô cùng trả lời hắn, "Không"!
Thôi Giác không hiểu. Thậm chí, phu nhân còn cúi người nằm trên lưng ngựa, lại vô cùng lạnh nhạt ôm lấy cổ của Truy Thanh mới quay mặt qua nói tiếp với hắn: "Nhị gia chỉ nói để cho thiếp lên đây sờ lông bờm, cũng không nói là còn bắt thiếp cưỡi ngựa! Hiện tại thiếp đã sờ xong rồi, thiếp muốn xuống!"
Chiêu trò này nàng đã nhìn thấu rồi! Nàng không bị lừa nữa đâu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT