Trên đường về phòng, Thôi Giác mấy lần muốn mở miệng nhưng cũng không thể.
Ở trước mặt đại ca cùng tẩu tử, hốc mắt phu nhân đỏ ửng khiến hắn kinh hãi, nhưng nàng cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt nào.
Sau khi đi ra, phu nhân nhìn bầu trời trong xanh, nhìn mây không biết sẽ đi về nơi nào, nhìn cánh chim bay, nhìn lá rụng bị gió cuốn lên, chưa từng rơi lệ, cũng chưa từng nhìn hắn thêm một lần.
Thật ra hắn không biết mình làm có hoàn toàn chính xác hay không. Nhưng hắn không muốn sau này người trong nhà còn có thể vô thức làm tổn thương bằng cách coi thường "Thứ" "thiếp".
Hắn chỉ muốn để cho phu nhân nhận được sự tôn trọng nên có.
Sắp đến sân nhỏ của bọn họ.
Thôi Giác nhớ tới ngày thành hôn thứ hai, cũng là hắn cùng phu nhân từ chỗ huynh trưởng tẩu tử trở về, cũng đi con đường giống nhau, chẳng qua lần đó bọn họ dùng cơm chiều ở chính viện, khi trở về đã là vào ban đêm. Lúc đó hắn cũng có lời muốn nói với phu nhân, nhưng đợi đến khi phu nhân chủ động để hắn nắm tay, hắn mới mở miệng với phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play