Tiếng bước chân không nhanh không chậm đi xa, sau tấm bình phong có một vị phụ nhân mặc trang phục cung đình thịnh niên đi ra. Nàng búi tóc phi tiên, đầu đội trâm cửu phượng, mặt mày diễm lệ, nụ cười hòa nhã, đi đến bên cạnh Hoàng đế.
Hoàng đế và nàng ta bốn tay giao nhau, lệnh nàng ta ngồi ở bên cạnh, thở dài: "Là Thiện Hoa của chúng ta không có duyên phận."
Nhị công chúa Thích Thiện Hoa là đứa con thứ ba của hoàng đế và Lưu Thục phi, năm nay mười sáu tuổi, đang lúc gả chồng.
Mất đi một vị con rể ưu tú, Lưu thục phi lại không lộ vẻ tiếc nuối. Bà ta dịu dàng cười nói: "Thôi Giác tuy tốt lại chưa chắc đã là vị hôn phu tốt của Thiện Hoa. Hắn có bệ hạ coi trọng, tương lai tất là một bước lên mây, tất sẽ có lúc rời kinh nhậm chức vì bệ hạ dốc sức. Khi đó nếu Thiện Hoa đi theo hắn, khó tránh khỏi chịu khổ trên đường, bệ hạ với thiếp đều đau lòng; nếu không đi thì phu thê ngăn cách hai nơi, chẳng lẽ lại không phải tịch mịch? Cho nên theo thiếp thấy, việc hôn nhân của hắn không thay đổi cũng tốt, đỡ cho bệ hạ và thiếp tốn tâm tư vì hắn."
Hoàng đế nghe xong, đổi giọng cười: "Đúng là như vậy, lời nào vào miệng nàng cũng thành chuyện tốt."
Lưu Thục phi cười sẵng giọng: " Thiếp đâu có nói dối!"
Bà ta lại nói: "Thiện Hoa cũng chỉ đứng thứ hai trong đám tỷ muội, hay là chọn phò mã của Đại công chúa trước đi, tránh cho bên ngoài nghị luận bệ hạ bất công, nói trong lòng bệ hạ chỉ có thể có mỗi hài tử của thiếp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT