Ba gian chính phòng nho nhỏ của Hi Hòa viện đối với Bảo Khánh mà nói giống như phòng của mình. Vừa vào cửa phòng, nàng ấy đã quen thuộc ngồi vào trên giường cạnh cửa sổ phía đông, lời không tiện nói ở bên ngoài rốt cuộc cũng nói ra: "Muội đừng giấu tỷ, dù là Kỷ Minh Đạt với Thôi Giác không hợp bát tự, nàng ta sao nỡ đổi hôn sự tốt này cho muội? Nhất định còn có nguyên nhân gì khác!"
"Đúng là có chút duyên cớ." Kỷ Minh Dao nhẹ ngồi xuống giường, cười nói: "Nhưng muội không thể nói, tỷ tỷ cũng đừng hỏi."
Việc lấy mộng "dự báo" tương lai chung quy cũng là chuyện kỳ lạ, thái thái và An Quốc công đã bảo người từ trên xuống dưới biết chuyện đều ngậm chặt miệng, An Khánh Đường cũng không cản trở. Chuyện này mà ở nhà thì thôi, vạn nhất truyền đi, chẳng phải là có hại với Kỷ Minh Đạt cùng Kỷ gia sao, cũng là hại thái thái.
Cho nên cho dù là Bảo Khánh tỷ tỷ thì nàng cũng không thể nói.
Kỷ Minh Dao cười nói: "Về phần hôn sự của muội, người khác không thích nữa, thái thái và lão gia chúng ta nguyện ý là có thể thành."
Bảo Khánh biết miệng nàng kín nhất, nàng đã không muốn nói thì quyết định hỏi không ra, liền trút giận, đành phải nói: "Dù sao muội cũng không tính là quá chịu thiệt. Tuy trong kinh khó tránh khỏi có chút đồn đãi nhưng việc đã định rồi, cũng không có cách nào, tỷ thấy muội cũng không thèm để ý những lời nói nhảm gì của người ngoài. Ít nhất thì Thôi Giác tốt gấp mười Ôn Tòng Dương!"
“ Đúng là không có thiệt thòi ——" Kỷ Minh Dao không để mình nghĩ đến vấn đề thanh danh, chỉ tiến đến bên tai Bảo Khánh tỷ tỷ, nhỏ giọng cười nói: "Phu nhân hỏi lão gia, cho muội ba vạn lượng bạc đáy rương, ngay cả cửa hàng cùng cửa hiệu cũng cho muội —— "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT