Hà phu nhân khóc đến ruột gan đứt từng khúc.
Dù không ngừng mâu thuẫn với trượng phu nhưng dẫu gì hai người cũng là phu thê hơn ba mươi năm, trượng phu chỉ có mình bà, không có cơ thiếp, lại cùng nhau sinh dưỡng hai đứa con, sao có thể không có ân tình được?
Huống chi trước khi tức phụ vào cửa, bà và lão gia còn có mấy phần tình nghĩa. Bây giờ nhớ lại, những ngày đó không giống như hai năm trước mà giống như đã qua hai mươi năm!
Bây giờ bà ta là thật sự hy vọng, hai mươi năm trước khi tiểu cô xuất giá đã bị mẹ chồng, trượng phu và Diêu thị cùng nhau hại chết cho xong, còn hơn là để lão gia chịu tội như bây giờ!
"Con nói, cô mẫu con nghe thấy lời này còn có thể ăn được cơm sao? Muội ấy có thể ngủ an ổn sao?"
Vừa gói kim sang dược cho trượng phu xong, vừa thu dọn y phục, ngân lượng, chuẩn bị thăm ngục, Hà phu nhân vừa khóc hỏi nhi tử: "Muội ấy biến cả nhà ta thành như vậy, trong lòng không hổ thẹn sao! Ta xem muội ấy còn mặt mũi nào tới gặp chúng ta nữa!"
Ôn Tòng Dương không trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play