Nàng chậm rãi ngồi xuống bên giường, mặc dù thần sắc Thôi Giác không thay đổi nhưng cũng vội vàng bổ sung: "Người mà ta và phu nhân đều quen biết, hơn nữa tuổi tác lại tương đương Minh Viễn chỉ có một vị này, cho nên ta so sánh với hắn."
Hắn dùng gương mặt dịu dàng giọng điệu nhẹ như băng mỏng để giải thích, Kỷ Minh Dao thật sự không nhịn được mà bật cười, nàng ôm bụng cười khúc khích.
Lỗ tai Thôi Giác nóng lên nhưng thấy phu nhân vẫn dùng hai tay che bụng, hắn vội vàng ngồi xuống một bên, nhẹ nhàng phủ lên tay phu nhân, hỏi: "Thân thể phu nhân không khỏe sao? Đau bụng à?"
"Cũng không phải đau bụng." Kỷ Minh Dao đỏ mặt, "Ừm, nguyệt sự tới rồi."
Thật ra sáng nay phát hiện Nguyệt sự đến, nàng vô cùng vui vẻ, không có chút phiền não nào như lúc Nguyệt sự đến trước đây. Bởi vì điều này nói rõ nàng không mang thai. Cho dù ở thế giới này không có khả năng không sinh con, nhưng chuyện tới trước mắt, nàng vẫn rất không muốn nhìn thấy mình mang thai khi tuổi tác chưa trưởng thành hẳn.
Hôm nay nàng mới giật mình, thì ra mỗi lần nàng gần gũi với Thôi Giác lại có thêm một phần khả năng mang thai. Nàng bắt đầu hối hận vì cùng hắn thường xuyên như vậy. Thế nhưng mà, có vẻ như hối hận cũng không kịp. Nàng có thể nói với một nam nhân cổ đại rằng nàng không muốn có con quá sớm... Thậm chí, không muốn sinh con sao?
Đừng có nằm mơ nữa Kỷ Minh Dao, nàng đã sớm không còn ở hiện đại nữa rồi! Ở hiện đại còn có rất nhiều người không chấp nhận người khác không sinh con nữa kìa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT