Sau khi ba người xuống xe, không ai nói với ai, Sở Viễn Lâm đi theo Kiều Hướng Dã đến phòng làm việc, hỏi: “Tang Ninh đâu rồi?”
Kiều Hướng Dã nhìn lén Chu Vịnh Trác, nhỏ giọng giải thích: “Tang Ninh ra ngoài rồi.”
“Tôi sẽ không làm gì con bé đâu, chỉ muốn gặp rồi sẽ rời đi thôi.” Chu Vịnh Trác nhìn chằm chằm vào bức ảnh trong tay, có lẽ vì quá xúc động nên ho hai tiếng.
“Thân thể cậu không sao chứ?” Kiều Hướng Dã lao lên đỡ ông ấy sang một bên, chỉ tiếc không rèn sắt thành thép nói: “Tôi đã nói với cậu rồi mà cậu không chịu nghe, cứ tiếp tục thế này, cậu sẽ sớm đoàn tụ với Tiểu Chi dưới đó thôi.”
Rõ ràng đã bị thương từ khi còn trẻ nhưng không chịu dưỡng thương, suốt ngày uống rượu không lo cho sức khỏe, sớm muộn gì cũng chết.
Chu Vịnh Trác không quan tâm hất tay Kiều Hướng Dã ra, bình thản nói: “Vậy thì càng tốt hơn, tôi phải đi hỏi em ấy một chút.”
Hỏi em ấy tại sao lại bỏ rơi tôi? Hỏi em ấy có từng nghĩ đến tôi không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play