Trong một khoảng thời gian dài cơ thể Quách Ái Quốc không được vận động, mặc dù cũng là một quân nhân nhưng anh ta nghiêm khắc với người khác mà lại dễ dãi với bản thân, không chuyên tâm huấn luyện.
“Anh thua rồi.” Giang Hành Yến thản nhiên nói ra ba từ khiến Quách Ái Quốc cảm thấy nhục nhã vô cùng, anh ta tức đến mức nắm chặt tay, không kiềm chế được cơn giận của mình.
Tôn Quốc An hãnh diện, hét lớn lên: “Đại đội trưởng quá ngầu!”
“Đại đội trưởng lợi hại, trời ạ, lượt bò sấp cuối cùng chỉ mất nửa phút, đúng là Đại đội trưởng.”
Đội ngũ của Giang Hành Yến hét ầm ĩ, hoàn toàn không quan tâm đến Quách Ái Quốc đang đỏ bừng mặt, tức giận đến mức muốn nổ tung. Ngay cả những binh sĩ trong đội ngũ của Quách Ái Quốc cũng nhìn ông ta bằng ánh mắt khác thường, thua một hai bước còn có thể thông cảm, dù gì đối thủ cũng là sát thần mặt lạnh Đại đội trưởng Giang. Nhưng mà... Chậm hơn đối thủ một phút đồng hồ, đây chỉ là khu huấn luyện, nếu là chiến trường thì sao?
Giang Hành Yến lạnh lùng quan sát tất cả, anh không thể phủ nhận lúc đầu Quách Ái Quốc rất lợi hại, nhưng sau khi trở thành Đại đội trưởng thì anh ta đã quên mất lý tưởng ban đầu nên mới dẫn đến kết cục như hôm nay. Những Đại đội trưởng khác còn trẻ hơn anh nhiều, chỉ có mình anh ta là chiếm giữ chức vụ Đại đội trưởng nhiều năm mà không được thăng chức.
“Giang Hành Yến, cậu dám thi với tôi một trận nữa không?” Quách Ái Quốc khiêu khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT