Ở cửa thôn, Giang Hành Yến nhìn thấy người mình muốn gặp thì vẫy tay với anh ta: "Trụ Tử, lại đây."
Người đàn ông nhìn thấy Sở Tang Ninh đứng phía sau, ánh mắt hiện lên một tia si mê, ngập ngừng nói: "Anh Giang, tôi, tôi..."
Giang Hành Yến quát một tiếng lạnh lùng: "Tới đây."
Trụ Tử từ từ bước đến, Giang Hành Yến để Sở Tang Ninh lui về phía sau hai bước, sau đó dùng một tay khống khế Trụ Tử, tay kia vòng qua cổ anh ta, nhàn nhạt hỏi: "Trụ Tử, mẹ cậu một mình nuôi cậu lớn cũng không dễ dàng gì."
"Đúng vậy, tôi rất biết ơn mẹ tôi." Trụ Tử run rẩy nói tiếp.
"Hồi nhỏ cậu thường xuyên bị ức hiếp, có phải là tôi là người giúp đỡ cậu không? Sau đó khi mẹ cậu bị bệnh, tôi còn cho cậu mượn tiền chữa trị." Giang Hành Yến kể lại những gì mình đã làm cho Trụ Tử suốt những năm qua. 
Trụ Tử nghe vậy xúc động đến mức rơi cả nước mắt, nước mũi trộn lần với nước mắt tràn trề, chân thành nói với Giang Hành Yến: "Anh Giang, tôi biết, tôi biết hết những điều này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play