Trong phòng bệnh chỉ có hai người bọn họ, Sở Tang Ninh nghiêng đầu thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, rèm cửa sổ đã kéo ra, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt Giang Hành Yến.
Anh ngủ không được yên ổn, Sở Tang Ninh có thể nhìn thấy rõ ràng, anh nhíu chặt lông mày, giống như không yên lòng điều gì.
Nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng của Giang Hành Yến, trong mắt Sở Tang Ninh đầy ý cười, Giang Hành Yến nhắm mắt lại giảm đi mấy phần lạnh lùng, lại nhiều thêm chút lười biếng.
Mấy sợi tóc đen lộn xộn, đôi lông mày kiếm anh tuấn, đôi mắt đen dài sắc bén, đôi môi mỏng, lần đầu tiên Sở Tang Ninh nghiêm túc ngắm Giang Hành Yến.
Đôi mắt cô lóe lên, khóe miệng hơi giương lên, nhẹ nhàng xuống giường đi đến trước mặt Giang Hành Yến, chạm vào mu bàn tay của anh, sau đó cô mạnh dạn cầm tay anh.
Sở Tang Ninh có thể nhớ rõ ràng cảm giác Giang Hành Yến ôm mình lúc đó, ấm áp, rất an tâm, nhìn chăm chú một hồi, Sở Tang Ninh cảm thấy đau đầu, cô chậm rãi dời đi, nhắm mắt lại ngủ.
Lúc Phan Văn Lan đẩy cửa đi vào, Sở Tang Ninh và Giang Hành Yến đều đã ngủ. Sau khi tỉnh lại Sở Tang Ninh không thích mùi bệnh viện nên nhất quyết muốn trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT