Sáng sớm hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, không biết gà trống nhà ai đã bắt đầu gáy vang, La Nhất Bình lập tức mở mắt ra, lặng lẽ gấp chăn của mình bỏ vào trong ngăn tủ, tiếng động của anh ta quá lớn, Triệu Giai Vân dụi mắt, giọng khàn khàn hỏi: "Sắp dậy rồi à?"
"Còn sớm lắm, tôi đi nhặt củi, cô đừng lỡ miệng nói là được." La Nhất Bình trả lời, anh và Triệu Giai Vân đã bàn xong, ở bên ngoài hai người vẫn cùng giường chung gối, gạt người trong thôn thì cũng phải gạt mẹ anh.
La Nhất Bình biết, nếu mẹ biết anh ngủ trên mặt đất, chắc chắn sẽ lo lắng ngủ không yên, còn muốn tìm Triệu Giai Vân gây chuyện.
Để phòng ngừa trường hợp đó, hai người đã thông đồng xong, chỉ cần không nói ra thì không ai biết.
Sáng sớm La Nhất Bình đã ra ngoài nhặt củi, mà nhà họ Giang không xa nhà họ La lắm, Giang Hành Yến cũng che mặt lén lút đi ra ngoài rèn luyện.
Buổi sáng do hôm qua anh say rượu, đứng lên là đau đầu dữ dội, thật sự ngủ không được, nằm trên giường từ từ nhớ tới chuyện xảy ra đêm qua, dường như anh ngã xuống vai Sở Tang Ninh, còn nháy mắt để Sở Tang Ninh xoa đầu, để cô dỗ dành mình về phòng.
Giang Hành Yến nhớ tới những chuyện này, lập tức cảm thấy xấu hổ, trong con ngươi đen tuyền luôn sâu không thấy đáy lóe lên chút luống cuống và ngượng ngùng, anh đột nhiên đứng dậy, lồng ngực rõ ràng phập phồng hơi, ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play