Thời gian trôi qua nhanh chóng, đã đến ngày cưới của Triệu Giai Vân và La Nhất Bình, vì lúc đó hai người họ ôm nhau nên hầu hết mọi người trong làng đều nhìn thấy rõ ràng.
Để tránh tiếng xấu, họ đành phải đẩy nhanh ngày cưới, bà La cũng lo liệu mọi thứ khá ổn thỏa. Chỉ là vào ngày vui mừng ấy, đến trưa, người trong làng mang quà tới ăn mừng, cô dâu lại không chịu, làm ầm lên khiến mọi người xung quanh náo loạn cả lên.
Triệu Giai Vân mặc bộ áo dài đỏ, chân đi đôi giày da mới mua, nhìn vào sính lễ dưới đất không phục mà la lên: “Tại sao chỉ có chút này?”
La Nhất Bình lầm lì trả lời: “Giống như những người khác trong làng, sính lễ bên nhà trai đưa là mười cân ngũ cốc tạp, năm cân ngũ cốc tốt, và một chiếc chăn đỏ mới.”
Triệu Giai Vân nhìn chiếc chăn đỏ dưới đất, trực tiếp đá sang một bên: “Tôi là thanh niên trí thức, thanh niên trí thức mà cũng chỉ được có chừng này hả?”
Những thứ khác không nói, chỉ riêng việc Triệu Giai Vân biết khi con dâu cả của nhà họ Giang là Phan Văn Lan về làm dâu, sính lễ còn nhiều hơn thế này.
“Thanh niên tri thức thì đã sao, mẹ đã lo liệu mấy ngày nay, thời gian cũng đến rồi, mau đi thôi, bên ngoài có người đến rồi đấy.” Bà La thản nhiên lên tiếng, những sính lễ này nếu không phải vì ba mẹ của Triệu Giai Vân sẽ gửi của hồi môn tới, bà ta cũng không muốn đưa ra đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT