Mấy ngày sau, Giang Hành Yến dưỡng thương ở nhà, trời còn chưa sáng, Sở Tang Ninh đã đi làm việc, trở về có thể ăn cơm Giang Hành Yến tự tay làm.
Nhìn vậy thôi chứ anh nấu cơm rất ngon.
Lâm Tú Chi nói bốc nói phét về con trai mình, thấy sự khen ngợi trong mắt Sở Tang Ninh, bà càng vui vẻ hơn: "Tang Ninh à, dì nói cháu nghe, tay nghề của Hành Yến không tệ, từ bé đứa nhỏ này đã nhìn dì nấu cơm, sau này lớn lên tự nấu còn ngon hơn dì."
Giang Hành Yến bị mẹ anh khen đến mức mặt đỏ bừng, cái gì ăn ngon hay không chứ, thật ra chỉ bỏ nhiều gia vị một chút, dầu muối cũng bỏ vào.
Sở Tang Ninh cũng khen không dứt miệng với tay nghề của Giang Hành Yến, ở chung vài ngày với nhà họ Giang và Giang Hành Yến, Sở Tang Ninh cũng đã thả lỏng, có thể trêu chọc vài câu với Giang Hành Yến.
"Thật sự rất ngon, tay nghề nấu cơm của anh thật tốt." Không giống cô, thật sự chỉ biết sơ sơ.
"Cô ăn nhiều một chút." Giang Hành Yến thấy Sở Tang Ninh thích món rau cải chua cay nhất, đẩy tới gần Sở Tang Ninh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT