Người ghen tị nhiều, người ghen tức cũng không ít, bà La là một trong số đó, từ khi biết số lượng của hồi môn của Sở Tang Ninh, bà ta đã không ngủ ngon giấc. Bà ta như phát điên, miệng lẩm bẩm không ngừng: "Nếu lúc đó là Sở Tang Ninh thì tốt biết mấy."
"Nếu là Sở Tang Ninh thì tốt biết mấy, con trai tôi đâu có thua kém thằng nhóc nhà họ Giang."
Bà La lẩm bẩm như tụng kinh, nói đi nói lại trước mặt Triệu Gia Vân.
“Nếu Nhất Bình nhà tôi cưới Sở Tang Ninh thì nhà cửa và tiền bạc đều là của Nhất Bình hết, sau này tôi cũng có thể sống cuộc sống của người thành phố rồi.” Bà La vẫn còn đang mơ mộng về tương lai, kể lể trước mặt Triệu Giai Vân rằng Sở Tang Ninh tốt thế nào, xinh đẹp ra sao, dùng giọng điệu tiếc nuối mà than thân trách phận: “Biết trước như vậy, không bằng cưới Sở Tang Ninh cho rồi.”
Nếu là trước kia Triệu Giai Vân cũng sẽ nhẫn nhịn, dù gì bà La cũng là một người tàn phế nằm trên giường, nói vài câu cũng không có gì. Cứ coi như có con ruồi bay qua tai là được, ai ngờ sự nhẫn nhịn của cô ta lại đổi lấy sự soi mói ngày càng quá đáng của bà La.
Vừa vặn trong tay cô ta có chút tiền tiết kiệm, còn lừa được chút ít từ Hạ Duyệt Dương, Triệu Giai Vân nghĩ chỉ cần cô ta rời đi, mọi chuyện sẽ không có gì nữa.
Ngoài miệng bà La vẫn lải nhải không ngớt, Triệu Giai Vân liếc nhìn xung quanh rồi rút đôi tất trong giày của bà La ra nhét vào miệng bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT