Mỹ Nhân Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Hệ Thống Trọng Sinh Về Thập Niên 70

Chương 29


4 tuần

trướctiếp

Lý Hắc Tử là một người xương cứng, cô ấy đã thẩm vấn gã ta vài lần, gã ta không nói gì về tình hình tổ chức của gã ta.

Mà lại hỏi ngược lại cô ấy, người bắt được gã ta là ai?

Trước đó, An Quỳnh không có cách nào trả lời câu hỏi này, bởi vì trước khi người hạ gục Lý Hắc Tử xuất hiện, cô ấy đã bất tỉnh.

Cô ấy chỉ có thể không nói một lời, cao thâm khó lường nhìn Lý Hắc Tử.

Cô ấy biết, càng là người thông minh, càng dễ não bổ.

Quả nhiên, Lý Hắc Tử phun ra một tin tức: “Đừng tưởng rằng ông đây sẽ sợ thuật thần quỷ gì, có bản lĩnh, mày để người kia lại tao định trụ thử xem!”

Thuật thần quỷ, định trụ.

An Quỳnh lặp lại hai từ này, nhớ lại trước khi hôn mê dường như đã nhìn thấy Lý Hắc Tử đột nhiên dừng động tác.

Chuyện này càng chứng minh Tần Chi không tầm thường!

Đáng tiếc, khi đó, chỉ cần kiên trì thêm một giây, cô ấy có lẽ có thể nhìn thấy thuật thần quỷ trong miệng Lý Hắc Tử.

Một lần nữa cất kỹ giấy bùa bên người, cô ấy mở ngăn kéo bàn học, lấy ra một quyển sổ tay từ bên trong.

Trong sổ ghi chép ghi lại tất cả những gì cô ấy điều tra được về Tần gia sau khi trở về.

Không sai, chính là Tần gia nơi Tần Chi ở.

Cô ấy tự mình ngồi canh gác, nam đồng chí lớn lên giống An Văn như đúc quả nhiên chính là em trai Tần Hưng Diệu của Tần Chi.

Nhưng, trước khi rời Bắc Kinh, cô ấy nhìn thấy Tần Hưng Diệu vẫn là bộ dáng thiếu niên sạch sẽ, lần này gặp cậu ta, đã để râu, khiến cho người ta có cảm giác hơi lôi thôi.

Nếu như cô ấy không phải ôm tâm tính chứng thực đi tìm người, chỉ tùy ý liếc mắt một cái, thì rất khó liên tưởng đến An Văn rồi.

An Quỳnh có một loại trực giác, An Văn đã liên lạc với Tần Hưng Diệu, chủ ý để râu này không chắc là An Văn nói ra.

Cô ấy và An Văn được giáo dục và yêu thương như nhau, thậm chí An Văn còn được yêu thương nhiều hơn.

Nhưng An Văn làm việc dường như không tránh khỏi có hơi bộp chộp, còn luôn thích kiếm chuyện, tầm nhìn hạn hẹp.

Từ nhỏ đến lớn, cô ấy không biết đã sửa chữa bao nhiêu lần.

An Văn ỷ vào sự cưng chiều và khoan dung của người nhà nhưng luôn tùy ý làm bậy, không đi theo con đường chính đạo.

Nếu cô ta là người đầu tiên phát hiện thân thế của mình có vấn đề, trừ phi gia thế lợi hại hơn An gia, nếu không, An Văn tuyệt đối không có khả năng chủ động vạch trần chuyện này.

Nói không chừng, cô ta còn sẽ nghĩ cách giấu diếm.

Tần Hưng Diệu để râu chính là minh chứng tốt nhất.

Cô ấy không tin trên đời này thật sự có nhiều sự trùng hợp như vậy.

Đồng chí nam mười bảy mười tám tuổi, chính là lúc làm đẹp bản thân, bên cạnh cô ấy có nhiều đồng chí nam như vậy, không có người nào để râu vào lúc này.

An Quỳnh khép sổ lại, làm rõ dù sao cũng là chuyện tất nhiên, cô chuẩn bị tối nay sẽ thẳng thắn với An Lập Tín chuyện này.

Thái độ của Tần Chi rất rõ ràng, cô cần chứng cứ thật sự để chứng minh cô chính là con gái thật sự của An gia, nếu không, cô có thể sẽ không nhận về An gia.

Mà những gì xảy ra 17 năm trước, chỉ có An Lập Tín biết rõ nhất.

An Văn đến bưu điện đợi điện thoại của Khổng Văn Hồng vào đúng giờ hẹn, Khổng Văn Hồng nói với cô ta mọi chuyện đã sắp xếp xong xuôi, Tần Chi vĩnh viễn sẽ không có cơ hội quay về kinh thành.

Nghe được tin tức tốt, tâm tình bị đè nén nhiều ngày của An Văn cuối cùng cũng sáng tỏ.

Cô ta ngâm nga khúc nhạc nhỏ về đến nhà, thấy trên bàn bày ba bộ bát đũa, thì biết An Quỳnh hôm nay sẽ trở về.

Đổi lại là trước đây, cô ta nhất định sẽ khoe khoang trước mặt An Quỳnh trước khi chính thức tuyên bố mình thi đậu đoàn văn công.

Nhưng nghĩ đến An Quỳnh và Lỗ Phái Triết là chiến hữu có giao tình rất tốt, cô ta nghỉ tâm tư này, chuẩn bị trực tiếp tuyên bố chuyện này lúc ăn cơm.

Đến lúc đó, ông nội nhất định sẽ khen ngợi cô ta, cho cô ta rất nhiều khen thưởng.

Cô ta nhìn trúng huân chương công lao của ông nội đã lâu.

Từ nhỏ đến lớn, bất kể An Quỳnh có xuất sắc đến đâu, đạt được thành tích hiếm có đến đâu, ông nội chỉ sẽ nhẹ nhàng khích lệ vài câu, sau đó chỉ ra điểm yếu của cô ấy.

Cô ta thì không giống vậy, cho dù chỉ là trồng ra hoa hồng nhỏ vườn ươm nào cũng đều có, ông nội cũng sẽ khen ngợi.

Lần này, cô ta còn dựa vào chính mình thi vào đoàn văn công, ông nội còn không vui tới điên rồi.

Vì thế mọi người còn chưa ngồi vững trước bàn ăn, An Văn đã khẩn cấp tuyên bố tin tức này.

Những khen ngợi cô ta muốn được lại không có.

“Ông nội?” An Văn có hơi uất ức nhìn An Lập Tín.

An Lập Tín thở dài, cháu gái thi vào đoàn văn công, ông đương nhiên vui mừng.

Nhưng vừa nghĩ đến nguyên nhân cô ta thi vào đoàn văn công, An Lập Tín lại bắt đầu đau đầu.

Lỗ Phái Triết vì trốn An Văn, thay đổi kế hoạch của mình, vào quân doanh, kết quả, An Văn đảo mắt cũng muốn đi vào.

“Tiểu Văn, ông nội nhớ trước kia nguyện vọng của cháu là làm phóng viên, sao lại đổi ý?”

An Lập Tín bắt đầu từ nguyện vọng của An Văn, cố gắng thuyết phục An Văn theo đuổi lý tưởng của mình.

“Ông nội, con người sẽ lớn lên, lý tưởng cũng sẽ thay đổi mà, bây giờ cháu thích ca hát nhảy múa, thích đi đoàn văn công!”

Thấy An Lập Tín không chỉ không khen ngợi cô ta như trước, mà còn muốn cô ta từ bỏ việc đi làm văn công, cô ta bắt đầu nóng nảy.

“Bốp!” Cô ta ném đũa, nói một câu, “Cháu không ăn.” Sau đó xoay người lên lầu trở lại phòng khóa cửa, chờ An Lập Tín dỗ cô ta.

An Quỳnh thờ ơ lạnh nhạt, phát hiện An Văn không hề chột dạ vì mình không phải con nhà họ An.

Hành vi của cô ta không khác gì trước đây.

Còn tùy tâm sở dục như vậy.

“Tiểu Quỳnh, con đi khuyên nhủ Tiểu Văn, đừng cố chấp với đứa nhỏ Bái Triết kia.” An Lập Tín thở dài nói.

Hiện tại An Quỳnh không có tâm trạng để lo chuyện này.

“Ông nội, cháu có chuyện muốn nói với ông.” An Quỳnh buông đũa xuống, “Chúng ta đến thư phòng nói chuyện?”

Nghe ra sự trịnh trọng trong lời nói của An Quỳnh, An Lập Tín một giây từ ông nội lo lắng cho cháu gái biến thành An tư lệnh ánh mắt sắc bén.

Hai người đi đến thư phòng, An Quỳnh nói một câu kinh người: “Ông nội, cháu hoài nghi An Văn mà ông ôm về mười bảy năm trước, không phải là An Văn thật sự.”

An Lập Tín khiếp sợ, “Chuyện này không có khả năng, An Văn là do ông tự mình tìm được ôm về, làm sao có thể sẽ sai!”

Nhưng ông ấy càng biết, An Quỳnh tuyệt đối không phải là người ăn nói lung tung.

Sau khi bình tĩnh, ông lấy lại được lý trí.

“Cháu tra được gì, nói ra nghe thử.”

“Cháu không tra được gì cả, cháu chỉ gặp hai người thôi”, An Quỳnh nói.

“Người nào?” An Lập Tín lập tức hỏi.

“Một nữ thanh niên trí thức mười bảy tuổi rất giống cháu.” An Quỳnh dừng lại chút, tiếp tục nói, “Một nam đồng chí cùng tuổi lại giống nhau như đúc với An Văn.”

Trước khi An Lập Tín mở miệng, An Quỳnh lại nhanh chóng thêm một câu: “Đồng chí nam này còn là em trai sinh đôi của nữ thanh niên trí thức.”

An Lập Tín: !

Thông tin không nhiều, nhưng lượng tin tức chứa đựng lại rất lớn.

An Quỳnh trước sau nói như vậy, ai cũng biết trọng điểm là gì.

“Ý của cháu là, nữ thanh niên trí thức mới thật sự là An Văn, mà người trong nhà này, là chị song sinh của đồng chí nam?”

Chuyện này rất hiếm thấy, đủ để chứng minh, tâm của ông ấy rối loạn.

“Ông nội, cháu có trăm ngàn cách chứng minh An Văn không phải con cháu của An gia, trước đây chưa từng làm như vậy, đơn giản là vì cháu giống như ông, chưa bao giờ hoài nghi thân thế của An Văn có vấn đề.”

Không nhìn ánh mắt trừng tới của An Lập Tín, An Quỳnh tiếp tục nói: “Hiện tại vấn đề mấu chốt nhất là, chúng ta phải chứng minh Tần Chi, chính là vị nữ thanh niên trí thức kia, là con cháu của An gia.”

“Có ý gì?” An Lập Tín không thể tin hỏi.

“Chính là ý như ông nghĩ, không có chứng cứ xác thực, người ta không tin, không nhận!”

An Lập Tín: !

“Mặt khác, cháu nghi ngờ An Văn đã biết thân thế của mình.” An Quỳnh còn nói thêm.

An Lập Tín: !

An Lập Tín đã từng oai phong một cõi, mưa bom bão đạn không hề sợ hãi, giờ này khắc này bị khiếp sợ đến chết lặng, tâm bị khủng hoảng cực lớn chiếm lấy, nhất thời im lặng.

“Ông nội, ông có thể nói cho cháu biết, mười bảy năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”

An Quỳnh nói, cô ấy cần thông tin từ 17 năm trước để tìm kiếm chứng cứ chứng minh thân phận của Tần Chi.

An Lập Tín gật đầu, An Quỳnh rót cho ông ấy chén nước: “Ông từ từ nói, nói cẩn thận chút.”

“Được.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp