Mộ Minh Đường không ngờ lần thứ hai gặp lại, Võ An Hầu lại trong tình cảnh này.
Chính hắn đã cứu nàng khỏi tay người Yết, và nói với nàng rằng: Chỉ cần đi được, thì cứ đi tiếp. Sống không dễ dàng, chết lại quá đơn giản.
Lời nói đó đã trở thành chỗ dựa tinh thần của Mộ Minh Đường. Đúng vậy, phụ mẫu nàng đã hy sinh mạng sống để giành lấy cơ hội sống cho nàng, làm sao nàng có thể dễ dàng từ bỏ. Chỉ cần còn đi được thì hãy tiếp tục bước, chỉ cần còn hơi thở, dù phải bò, nàng cũng phải bò đến nơi an toàn.
Thành Tương Dương chìm trong biển lửa, Mộ Minh Đường lảo đảo bước theo hướng mà thiếu niên cưỡi ngựa rời đi. Sau khi rời khỏi thành, nàng theo đoàn người tị nạn, bám theo đội quân của thiếu niên, tiến về phương bắc.
Nàng nghe từ những người tị nạn khác rằng, thiếu niên cứu viện Tương Dương là Võ An Hầu. Võ An Hầu vốn nhận lệnh của Hoàng đế đi chinh phạt Hậu Thục, trong lúc rút quân phát hiện thành Tương Dương bị tấn công. Thực ra, Chu Võ Đế đã chuẩn bị quân cứu viện cho Tương Dương, nhưng thái thú thành Tương Dương lại hèn nhát, không chống cự mà bỏ chạy.
Thiếu niên sau khi đánh bại Hậu Thục, đang trên đường trở về Kinh thành, nhưng thấy cảnh Tương Dương bị quân Yết tàn phá, hắn không thể làm ngơ, liền dẫn đội quân tinh nhuệ nhất của mình, tách khỏi đại quân, nhanh chóng tiến đến Tương Dương tiêu diệt quân Yết. 
Mộ Minh Đường chỉ là một thường dân, chạy theo đoàn người tị nạn, làm sao biết được Võ An Hầu lúc ấy vội vã trở về Kinh thành vì Chu Võ Đế Quách Vinh đang lâm bệnh nặng, Tạ gia có ý đồ thay thế, nên Tạ Huyền Thần phải nhanh chóng trở về Kinh đô. Nàng thậm chí không biết Võ An Hầu chính là Tạ Huyền Thần.
Võ An Hầu là phong hào mà Chu Võ Đế Quách Vinh phong cho Tạ Huyền Thần. Sau này Tạ gia thay thế, Tạ Huyền Thần trở thành Kỳ Dương Vương. Lúc Tạ Nghị qua đời, Tạ Thụy lên ngôi, đến cả quá khứ của Kỳ Dương Vương cũng bị lãng quên, huống hồ là phong hào Võ An Hầu.
Mộ Minh Đường đi mãi đến Trần Lưu, cùng Chu bà bà quyết định định cư ở đó. Nàng luôn nhớ đến ân nhân cứu mạng của mình, Võ An Hầu. Nhưng giai cấp chênh lệch quá lớn, Mộ Minh Đường chỉ là một dân thường, làm sao có thể biết được tin tức của giới quan lại quý tộc. Nàng nhiều nhất chỉ có thể nhớ đến tên của Võ An Hầu, những lúc khó khăn trên đường tị nạn, lẩm nhẩm vài lần rồi lại nghiến răng bước tiếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play