Hoàng đế và Hoàng hậu đi đâu mà không có tiền hô hậu ủng*, giờ lại chen chúc với phi tần và Hoàng tử, thật là chật vật. Ngũ công chúa còn nhỏ, không ngừng hỏi mẫu phi của mình làm sao, bị mẫu phi vội vàng bịt miệng. Còn một hoàng tử nhỏ tuổi khác thì không kiềm chế được, khóc òa lên vì sợ hãi.
(*): Ngày trước, vua chúa hoặc các quan to đi ra, có đông quân lính đi hầu. Đằng trước có lính hô dẹp đường, đằng sau có lính ủng hộ. (Trích Từ điển Tiếng Việt)
Tiếng khóc la của đứa trẻ chói tai, làm người nghe cũng hoang mang. Mẫu thân và ma ma của Hoàng tử vội vã dỗ dành, nhưng càng gấp gáp thì lại càng dỗ không được. Đúng lúc mọi người đang bối rối, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến ánh sáng.
Hướng cổng thành, một con rồng dần dần sáng lên, ánh lửa rực rỡ, tráng lệ vô cùng.
Hoàng đế vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, quay sang nhìn Tưởng Minh Vi: “Tấn vương, Tấn vương phi, rốt cuộc là chuyện gì đây?”
Tạ Huyền Tế cũng nhíu chặt mày, thực sự hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra. Làm mọi người loạn đến mức này, còn khiến Hoàng đế và Thái hậu quay cuồng, nếu cuối cùng không đưa ra được lời giải thích hợp lý, ngay cả hắn cũng khó mà thoát tội.
Tạ Huyền Tế chỉ có thể trông cậy vào việc Tưởng Minh Vi thực sự đang nắm trong tay con át chủ bài, nàng chắc chắn không ngu ngốc đến mức đùa giỡn với chuyện này chứ? Hắn không dám đáp lại lời của Hoàng đế, chỉ quay đầu, hy vọng Tưởng Minh Vi sẽ nói ra điều gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT