Ấn Ký Ma Thần

Chương 3. U LINH CỐC


1 tháng


Phía Lạc Vũ vẫn một nét ung dung đứng đó, không biết là hắn không sợ hay là do bị mù nên không biết nguy hiểm sắp đến gần. 

Liễu Ngọc nhắm mắt lại quay mặt đi chỗ khác, bởi nàng không muốn chứng kiến một cảnh thảm khốc này. 

Tà vật càng lúc càng đến gần, lúc nó dùng móng vuốt nhắm thẳng vào khoang bụng mà đâm đến thì Lạc Vũ  bất ngờ lách được sang một bên, tốc độ vô cùng nhanh, uyển chuyển như gió lướt. Hắn lại nhảy lùi ra phía sau, dùng linh tính để cảm nhận nơi tà khí đang tỏa ra nhiều nhất, quyết đoán ra đòn. Tay Lạc Vũ đột nhiên cháy phừng lên ngọn lửa xanh hình dạng một con sói.

“Âm Hỏa Lang!”

Hắn đọc to tên chiêu thức để sử dụng, không để lãng phí một giây nào liền đấm liên tục vào những điểm yếu như đầu và bụng con tà vật. Nắm đấm chạm đến đâu cơ thể nó liền có một làn khói đen bốc ra tại nơi đó. 

Lạc Vũ hét to khiến ngọc Liễu Ngọc đang nằm đó cũng phải giật mình mà nhìn qua.

“Chết đi! Song Hỏa Âm Lang!”

Tức thì hai tay hắn chắp vào nhau, ngọn lửa bùng cháy lên dữ dội, song quyền hợp nhất đấm thủng khoang ngực con tà vật. Nó kêu lên ai oán, không can tâm vùng vẫy dữ dội hòng trả đũa nhưng vô dụng. Luồn ma khí đổ ra từ cơ thể nó tựa như thác, mãi đến hồi sau cuối cùng mất hết sinh khí, liền hóa thành đá rồi vỡ ra từng mảnh rơi xuống đất. Vậy là một kẻ phế nhân đã thành công đánh bại được con tà vật mạnh hơn mình rất nhiều lần. 

Diệt được con tà vật mạnh hơn, nếu là người theo tiên tu, sau khi thôn phệ quá trình thăng tiến cấp bậc sẽ cộng thêm hai phần. Nhưng điều lạ ở đây là cơ thể có mỗi căn tu lại một bước đạt đến Kỳ Trúc Cơ giai đoạn Luyện Hồn, một điều chưa từng xảy ra trước đây, có thể nói là nghịch đạo. Lạc Vũ không nhận ra cơ thể này có biến chuyển, hắn chỉ cảm giác bản thân đã mạnh hơn lúc nãy rất nhiều.

Bất ngờ trong giây lát rồi lại thôi, vốn dĩ Lạc Vũ chỉ nghĩ đơn giản là do bản thân quá mạnh nên được trực tiếp thăng tiến vài bậc, không đáng kể.

Giải quyết xong việc, hắn theo linh tính và định hướng âm thanh mà đôi tai nghe được, tìm đến chỗ Liễu Ngọc đang nằm thoi thóp.

Đến trước mặt nàng, lúc này hắn lại trở mặt, lạnh lùng thốt ra một câu.

“Tôi cứu cô một mạng này, coi như giữa chúng ta đã hết nợ nần, đường ai nấy bước.” 

Nói rồi hắn định không thèm đếm xỉa đến cô gái tội nghiệp nữa, mặc kệ cô ta sống chết ra sao, bước chân nhanh chóng rời khỏi đó.

Nhưng rồi trong tích tắc Lạc Vũ nghĩ lại, bấy giờ nếu không có cô ta dẫn đường thì tên mù như hắn biết đến khi nào hắn mới rời khỏi được khu rừng này. Cuối cùng vẫn là phải quay lại, hắn lôi người Liễu Ngọc dậy, xoay lưng cô về phía mình, bắt đầu truyền linh lực cứu nàng ta một mạng. 

Vận khí công quá sức nên mồ hôi hắn tuôn ra như vừa tắm xong, chiếc áo rách trên người cũng thấm đẫm nước, bốc mùi khó ngửi. 

Mặc dù tức giận vì chủ thân xác này  ăn ở không sạch sẽ nhưng hắn không có thời gian để nghĩ nhiều, đang lúc nguy cấp thế này, chỉ cần phân tâm sẽ lập tức nhận phản phệ, chết không kịp ngáp. 

Do thân thể này chưa kịp thích nghi với nguồn linh lực khủng bố mới khai mở được, một số các cơ quan nội tạng bắt đầu nhói đau. Lạc Vũ cố gắng chịu đựng, mặt mũi hắn từ khi nào đã xanh như lá chuối vì đuối sức. 

Chẳng biết qua bao lâu, đến khi Liễu Ngọc tỉnh dậy thì xung quanh trời cũng đã tối đen như mực. Nàng đang ngồi tựa lưng vào gốc cây lớn, phía sau là một người đang đưa hai tay chạm vào lưng, vừa xoay người thì hắn cũng theo quán tính ngã sang một bên. Gom một ít lá cây và củi khô, Liễu Ngọc lấy ra một tờ giấy nhỏ, đọc lẩm nhẩm gì đó thì nó cháy lên, không chần chừ liền bỏ vào đống lá cây kia. Ngọn lửa nhỏ như gặp được tình nhân, liền quấn quýt lấy lá cây mà bùng cháy lên sáng rực. Lúc này nàng mới nhìn rõ người kia, cơ thể hắn đã hơi lạnh, bờ  môi tím tái đáng sợ, cũng may vẫn còn hơi thở. 

“Lạc Vũ sao?”

Người tu đạo đã lâu như Liễu Ngọc, nhìn qua là hiểu ngay, vừa nãy chính tên mù đã dùng nội lực mà cứu cô khỏi tay tử thần.  

Trong lòng Liễu Ngọc cảm kích vô cùng, thầm nghĩ đợi trời sáng sẽ cố sức cõng hắn đem về cho sư phụ trị thương.

Nàng bước đến đỡ hắn dậy, đặt hắn nằm bên cạnh đống lửa để cơ thể ấm trở lại. Xong lại đi tìm nước cho hắn uống, tận tình chăm sóc. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play