Chiếc Giếng Định Mệnh

Chương 7: Sự Im Lặng Kì Quái


1 tháng


Sau khi rời khỏi ngôi nhà, Huy và những người bạn lái xe trở lại thị trấn trong sự im lặng. Không ai nói gì, nhưng trong lòng mỗi người vẫn còn đọng lại những hình ảnh và cảm xúc không thể xóa nhòa. Họ đã giải thoát những linh hồn bị mắc kẹt, nhưng những gì họ chứng kiến vẫn còn ám ảnh, như một cơn ác mộng không chịu rời đi.
Những ngày sau đó, nhóm bạn cố gắng quay trở lại cuộc sống bình thường, nhưng không dễ dàng gì. Linh liên tục mơ thấy ngôi nhà và những bóng ma trong gương, đôi mắt vô hồn của người phụ nữ nhìn cô như muốn nhắn nhủ điều gì đó mà cô không thể hiểu. Tuấn thì bắt đầu nghe thấy tiếng thì thầm vào ban đêm, như có ai đó đang gọi tên anh từ một thế giới khác.
Huy, người tưởng chừng như mạnh mẽ nhất, lại bắt đầu chìm đắm trong những suy nghĩ bất an. Anh ngồi hàng giờ trước cuốn sổ của ông Khang, đọc đi đọc lại những dòng chữ tuyệt vọng, cố gắng tìm kiếm một lý do cho những gì đã xảy ra. Có điều gì đó trong lời nguyền vẫn chưa được giải thích hết, và anh không thể gạt bỏ cảm giác rằng họ đã bỏ sót một điều gì đó quan trọng.
Một buổi tối, cả nhóm tụ tập tại quán cà phê nhỏ ở trung tâm thị trấn. Họ hy vọng có thể xua đi những bóng ma trong tâm trí bằng việc trò chuyện với nhau. Nhưng ngay khi vừa gặp mặt, họ biết rằng ai cũng đang mang trong lòng một nỗi lo âu không thể giãi bày.
“Cậu vẫn còn nghĩ về ngôi nhà đó à?” Linh hỏi Huy, mắt cô ánh lên sự lo lắng. “Chúng ta đã làm mọi thứ có thể rồi, đúng không?”
Huy gật đầu nhưng không nói gì. Anh biết Linh muốn trấn an bản thân hơn là hỏi ý kiến anh. Cảm giác khó chịu vẫn cứ đeo bám, như thể câu chuyện chưa thực sự kết thúc.
“Kể từ ngày chúng ta rời khỏi đó, mọi thứ không còn như cũ nữa,” Tuấn đột ngột lên tiếng, mắt anh nhìn chằm chằm vào tách cà phê trước mặt. “Tớ cảm thấy có ai đó đang theo dõi chúng ta.”
Cả nhóm im lặng, lời nói của Tuấn như chạm vào nỗi sợ hãi sâu kín nhất trong lòng mỗi người. Không ai muốn thừa nhận, nhưng họ đều cảm nhận được điều đó — rằng những linh hồn không thực sự rời đi mà vẫn đang dõi theo từng bước chân của họ.
Linh lấy ra một bức ảnh mà cô đã chụp lại khi còn trong ngôi nhà. Đó là bức ảnh chụp chiếc gương lớn với hình ảnh mờ ảo của những linh hồn. Cô phóng to một góc của bức ảnh và chỉ vào một chi tiết nhỏ: một bóng hình mới xuất hiện, không phải là người phụ nữ mà họ đã nhìn thấy trước đây, mà là một gương mặt mới, lạnh lùng và đầy tức giận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play