Chiếc Giếng Định Mệnh

Chương 8: Kí Ức Không Chịu Ngủ Yên


1 tháng


Những tưởng câu chuyện đã khép lại, nhưng tâm trí của Huy vẫn không thể hoàn toàn bình yên. Mặc dù ông Khang và các linh hồn đã được giải thoát, Huy cảm thấy như mình vẫn bị kéo lại ngôi nhà cũ kỹ đó. Những đêm mất ngủ, anh mơ thấy chính mình đang lạc trong căn nhà, bị bao vây bởi bóng tối vô tận và những tiếng thì thầm bí ẩn.
Linh, Tuấn, và Vinh cũng không khá hơn. Linh bắt đầu nhìn thấy những bóng đen thoáng qua góc mắt khi đang làm việc, Tuấn thì thường nghe tiếng bước chân đằng sau khi anh một mình trên đường về nhà. Vinh, người có vẻ bình thản nhất, lại thường giật mình tỉnh dậy giữa đêm, đổ mồ hôi lạnh, trái tim đập loạn nhịp không rõ lý do.
Những ngày trôi qua, họ tự an ủi nhau rằng đó chỉ là phản ứng tự nhiên của tâm trí sau khi trải qua những trải nghiệm kinh hoàng. Nhưng càng cố trấn an, những hiện tượng kỳ lạ càng trở nên rõ rệt. Linh cảm thấy như ai đó đang chạm vào vai mình mỗi khi cô đứng trước gương, và những giấc mơ của Huy dần trở nên rõ ràng hơn: anh thấy mình bị mắc kẹt trong căn phòng của người vợ ông Khang, không thể thoát ra.
Một buổi tối, khi Huy đang làm việc muộn tại văn phòng, đèn điện đột nhiên nhấp nháy rồi tắt ngấm. Căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bàn. Tiếng gió rít qua khe cửa như tiếng khóc than. Huy cúi đầu, cố gắng tập trung, nhưng khi ngước lên, anh chết lặng: trước mặt anh, phản chiếu qua cửa kính văn phòng, là bóng dáng của ông Khang, đôi mắt trừng trừng nhìn anh.
Huy bật dậy, trái tim đập thình thịch, đèn bỗng sáng trở lại. Căn phòng hoàn toàn trống rỗng, nhưng cảm giác rờn rợn vẫn còn đó. Anh cố gắng lấy lại bình tĩnh, tự nhủ rằng đó chỉ là ảo giác, nhưng đôi mắt của ông Khang, đầy tức giận và ám ảnh, vẫn không ngừng bám lấy anh.
Ngày hôm sau, Huy hẹn gặp Linh, Tuấn và Vinh để kể lại sự việc. Khi anh vừa dứt lời, Linh thở hắt ra, vẻ mặt mệt mỏi. “Không chỉ mình cậu đâu, Huy,” cô nói, giọng run rẩy. “Mình cũng nhìn thấy ông ta, ngay trong gương nhà tắm. Mình tưởng đó chỉ là ám ảnh nhất thời, nhưng giờ… mình không biết nữa.”
Tuấn, người vốn dĩ mạnh mẽ và ít khi tỏ ra sợ hãi, cũng không thể giấu được nỗi lo lắng. “Có gì đó không đúng,” anh nói, mắt không ngừng nhìn quanh, như sợ rằng ai đó đang nghe lén. “Những thứ chúng ta làm… dường như chỉ mới là bề mặt. Lời nguyền vẫn chưa thực sự chấm dứt.”
Cả nhóm im lặng, không ai biết phải làm gì tiếp theo. Họ đã cố gắng giúp các linh hồn, đã làm mọi thứ trong khả năng, nhưng tại sao những điều này vẫn tiếp tục? Có phải họ đã bỏ qua điều gì đó quan trọng hơn?
“Có lẽ chúng ta đã phạm sai lầm,” Huy lên tiếng, cố kìm nén sự run rẩy. “Có lẽ chúng ta đã chạm vào một điều mà chúng ta không nên.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play