Sau khi bị tiết lộ tiếng lòng, xã khủng được các đại lão đoàn sủng

Chương 5


3 tuần


Nghĩ như vậy, Tề Niệm vui sướng đem chuyện này vứt ra sau đầu, tắt âm điện thoại, sau đó đứng dậy đi xem tủ quần áo.

Ngày hôm qua trời quá tối, có lẽ còn có quần áo khác đi? Cậu không thể luôn chỉ mặc hai bộ quần áo này chứ?

Nhưng mà, một tủ treo đầy áo da vẫn là phá vỡ hy vọng cuối cùng của Tề Niệm.

Tề Niệm thở dài, nghĩ đến kỳ thật mình còn có thể đến ký túc xá trường học xem một cái, có thể nguyên chủ ở trường học sẽ thu liễm một chút, sẽ mặc quần áo bình thường?

Với tư tưởng tiết kiệm, phản ứng đầu tiên của Tề Niệm tuyệt đối không phải là đi mua quần áo.

Có ý tưởng này, Tề Niệm nói với Ninh Mẫn rằng mình muốn đến trường học một chuyến.

—— Trường học mới bắt đầu nghỉ hè hai ngày nay, ký túc xá chắc hẳn là còn có người chưa về, cậu phải chạy nhanh đi xem.

Bây giờ cậu không còn khẩn trương khi đối mặt với Ninh Mẫn như trước nữa, tốt xấu gì cậu đã có thể chủ động nói chuyện với đối phương.

Ninh Mẫn nghe cậu nói muốn ra ngoài, trong lòng căng thẳng, sợ cậu lại trở về như trước kia, nhưng khi thấy Tề Niệm vẫn ăn mặc sạch sẽ, vẻ mặt ngoan ngoãn, bà thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Đi đi, cần dì bảo tài xế đưa con đi không?”

Tề Niệm vội vàng lắc đầu, làm tài xế đưa đi, khẳng định không thể tránh khỏi phải nói chuyện với đối phương, vẫn là ngồi giao thông công cộng hoặc là tàu điện ngầm đi.

Ninh Mẫn không biết suy nghĩ của cậu, dặn dò cậu chú ý an toàn khi đi.

Tề Niệm ngoan ngoãn gật đầu, sau đó dùng bản đồ để tìm xem phải đi tuyến xe buýt nào, sau khi ra khỏi khu biệt thự, cậu đứng ở ven đường đợi xe buýt.

Nơi này cách Kinh Đại khá xa, —— Tề Niệm không ngờ nguyên chủ còn rất lợi hại, thế mà có thể thi đậu vào Kinh Đại.

Cậu không biết là, trước khi thi đại học, người duy nhất khiến Tề Niệm sợ hãi là Chử Dung Thời đã ép nguyên chủ học bù liên tục, cuối cùng mới lấy được thành tích thấp nhất danh sách thi đậu vào Kinh Đại.

Nhưng cũng không phải là ngành học tốt gì.

Tề Niệm ngồi trên xe buýt, cả người đều choáng váng, thật vất vả mới tới cổng trường, cậu lục trong cặp tìm kiếm thẻ học sinh, chuẩn bị quẹt thẻ đi vào.

Nhưng mà, cách đó không xa đột nhiên truyền tới giọng nói đầy khiếp sợ: “Tề Niệm!”

Tề Niệm theo bản năng ngẩng đầu, liền nhìn thấy một nam sinh vừa béo vừa lùn, vẻ mặt hoài nghi nhìn cậu, như thể không quá chắc chắn đó có phải là cậu hay không.

Sau khi Tề Niệm ngẩng đầu, nam sinh mập mạp mới chắc chắn: “Thật là mày đấy à?!”

Tề Niệm lặng lẽ lui về sau một bước, không chỉ vì cậu là xã khủng, mà còn bởi vì ánh mắt của người này cũng không quá thân thiện.

Nam sinh mập mạp này tên là Hàn Kiệt, một trong những người bạn chẳng ra gì của nguyên chủ, nhưng cậu ta từ đầu tới cuối đều chỉ lợi dụng nguyên chủ, coi nguyên chủ là cái máy rút tiền.

Cậu ta vẫn luôn coi thường Tề Niệm, cảm thấy nếu không phải vì may mắn, được Chử gia nuôi dưỡng như con ruột, cậu sẽ chẳng là cái gì, hơn nữa đầu óc ngu muốn chết, luôn tự tìm đường chết.

Khi mới nhìn thấy Tề Niệm, cậu ta thiếu chút nữa không còn nhận ra cậu, vì dù sao trước kia suốt ngày Tề Niệm đều trang điểm rất là cay mắt, cũng may ánh mắt của cậu ta tốt, chú ý tới thẻ sinh viên trong tay Tề Niệm viết hai chữ “Tề Niệm”, cho nên dù có không tin đi chăng nữa thì cậu ta vẫn thăm dò thử gọi một tiếng.

Không nghĩ tới thật sự là Tề Niệm, trong mắt Hàn Kiệt hiện lên vẻ ghen tị, dù ở trong lòng vẫn luôn coi thường Tề Niệm, nhưng khi nhìn thấy Tề Niệm không trang điểm, cậu ta không thể không thừa nhận rằng, Tề Niệm lớn lên không tồi, thậm chí là rất đẹp.

Hàn Kiệt vẫn luôn để ý ngoại hình của chính mình, cậu ta lớn lên mập mạp, ánh mắt luôn lộ ra vẻ bỉ ổi đáng khinh, các nữ sinh khi nhìn thấy cậu ta đều muốn tránh xa.

Nhưng Hàn Kiệt chưa bao giờ tự ti, cậu ta lựa chọn đổ lỗi cho người khác, cậu ta chán ghét tất cả những nam sinh lớn lên đẹp trai, cảm thấy họ trừ bỏ một khuôn mặt đẹp ra thì chẳng là cái gì cả; cũng chán ghét tất cả những cô gái chỉ coi trọng vẻ bề ngoài, cảm thấy họ thật nông cạn.

Ở phương diện này, cậu ta đã có chút tâm lý biến thái, vì vậy khi không nhìn thấy Tề Niệm trang điểm xấu như trước, cậu ta lập tức nổi giận.

Ánh mắt cậu ta ghét bỏ nhìn Tề Niệm, như thể cậu rất xấu xí, dùng giọng điệu chán ghét nói: “Tề Niệm, mày dám ra ngoài trong bộ dạng này sao? Ẻo lả như con gái ấy, thật là kinh tởm.”

Hàn Kiệt: “Này, sao mày không nói lời nào vậy? Tao gọi điện thoại cho mày sao lại cúp máy? Tao nói thật cho mày biết, ngoài tao ra, chẳng có ai muốn chơi với mày đâu? Mày thật sự cho rằng mình là thiếu gia Chử gia à?”

Tề Niệm thực may mắn chính mình không cẩn thận cúp máy cuộc gọi đó, nhưng căn bệnh xã khủng của cậu quá nghiêm trọng, đối mặt với sự đe dọa của Hàn Kiệt, cậu thật sự không biết phải mở miệng như thế nào.

Nhưng khi nhìn thấy Hàn Kiệt, trong đầu cậu bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều thông tin về cậu ta.

Sau khi nhìn thấy nội dung bên trong, Tề Niệm lập tức bị chấn kinh rồi.

【 Cái tên Hàn Kiệt này thật quá ghê tởm, bởi vì cậu ta lớn lên xấu xí, nên đặc biệt chán ghét những người đẹp trai, chẳng lẽ cậu ta kiếm chuyện với mình là vì điều này? 】

Lúc này cổng trường người đến người đi, sinh viên đại học lại thích xem náo nhiệt, nhìn thấy bên này có chuyện vui, từng người đều thò đầu qua nhìn.

Sau đó vừa lúc nghe được lời nói thầm của Tề Niệm, một đám người nhìn Hàn Kiệt, rồi nhìn lại Tề Niệm, cảm thấy những gì Tề Niệm nói không phải không có đạo lý.

Tề Niệm lớn lên thực sự rất đẹp, khuôn mặt nhỏ đặc biệt tinh xảo, vốn chính là sự tồn tại nổi bật trong đám đông, hiện giờ dưới sự phụ trợ của Hàn Kiệt, cậu càng trở nên đẹp giống như thiên tiên.

Cán cân trong lòng mọi người lập tức liền nghiêng về phía Tề Niệm.

Hàn Kiệt tất nhiên cũng nghe thấy lời nói của Tề Niệm, bí mật trong lòng cậu ta bị chọc trúng, cả khuôn mặt trướng đến đỏ bừng.

Gặp quỷ rồi, cái tên Tề Niệm này từ trước đến nay đều không có đầu óc, bị người khác cười nhạo chỉ biết nổi điên, rất dễ đối phó, hiện tại sao lại trở nên bình tĩnh như vậy.

Hơn nữa, cậu ta rõ ràng không thấy Tề Niệm cử động miệng!

Khi mà Hàn Kiệt còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, lại nghe thấy Tề Niệm nói tiếp.

【 không nghĩ tới cậu ta lại biến thái như vậy! Bởi vì một nam sinh cùng ký túc xá lớn lên đẹp trai, cậu ta đã vu oan cho nam sinh đó ăn trộm đồ! Hiện tại nam sinh kia sắp bị ép phải nghỉ học! Ai…… Để mình xem người nam sinh đó tên là gì nào…… Lữ Trạch! Học còn đặc biệt giỏi, chậc…… Thật là đáng thương a. 】

“Mày nói bậy cái gì đó!” Hàn Kiệt sắc mặt đại biến, muốn ngăn cản Tề Niệm nói tiếp, nhưng mà cậu ta quá sốt ruột, vừa vặn ở giữa cậu cùng Tề Niệm có một bậc thang, Hàn Kiệt không cẩn thận bị bậc thang vướng ngã.

Một tiếng “Phanh ——” vang lên, cùng với đó chính là tiếng kêu la thảm thiết của Hàn Kiệt, và ánh mắt mờ mịt của Tề Niệm.

Tề Niệm: “?” Chuyện gì vậy?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play