Đứa trẻ kia tóc mềm như tơ, đôi mắt to tròn chớp chớp liên hồi. Khi thấy Cố Thậm Vi xoa đầu mình, nó có chút ngơ ngác nhưng vẫn nhoẻn miệng cười.
Tên thích khách áo xanh trong phòng lúc này mới sực tỉnh, vội vàng ôm đứa trẻ tránh ra, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Cố Thậm Vi.
Cố Thậm Vi thu lại bàn tay bị hụt, khẽ nở một nụ cười thâm ý với hắn, rồi lại liếc nhìn đứa trẻ trong lòng hắn, sau đó mới bước đến chỗ Hàn Thời Yến – người nãy giờ vẫn im lặng.
“Ngốc à, đi thôi! Đừng nhìn nữa, đứa bé ngoan ngoãn thế kia chắc chắn không phải con ngươi rồi. Người ta thường nói: ‘Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng’, mà con của Hàn Thời Yến thì cái miệng đúng là quá hỗn!”
Hàn Thời Yến đành thu ánh mắt lại, từng bước quay đầu ba lần mà đuổi theo Cố Thậm Vi.
“Cầm lấy! Người ta bảo lên núi dễ, xuống núi khó. Một đóa hoa được nuôi trong ổ vàng như ngươi, vẫn nên cầm gậy chống mà đi. Kẻo đến lúc lăn xuống xé rách cả áo, rồi lại đổ hết lên đầu ta! Ta chỉ khoét có một cái lỗ thôi đấy!”
Hàn Thời Yến nhìn đoạn cành cây bị nhét vào tay một cách bất ngờ, thần sắc phức tạp nhưng vẫn đành nắm lấy làm gậy mà chống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play