Như có tuyết rơi

CHƯƠNG 17 – CHI BẰNG NHÚN MÌNH HẠ GIÁ


1 tháng

trướctiếp

Cả đoạn đường đi về hướng bắc, chàng đã bắt gặp rất nhiều thi thể. Trên cây còn lưu lại vết tích của đao kiếm, còn có cả vết tích của bí thuật. Tô Như Hối thử đếm, tính cả mấy người chàng giết, tổng cộng đã có mười lăm người mất mạng. Thí luyện chỉ vừa bắt đầu được một khắc mà đã có nhiều thương vong như vậy, Tô Như Hối thầm tặc lưỡi. Chàng vẫn nên tiếp tục theo kế hoạch cũ, không để lộ tung tích trên đường đi, rồi tìm một sơn động giữa vách núi để ẩn náu. Nơi này dễ thủ khó công, phù hợp để trinh sát. Địa thế cao, trong nháy mắt có thể nhìn bao quát toàn bộ bên dưới, nếu có người tới, liếc qua là đã có thể phát hiện.
Tô Như Hối lấy y sam lột ra từ trên người thi thể làm củi đốt, giữ áo hai lớp lại làm đệm chăn. Lục lọi trong túi vải thu nhặt được, trong đó có hai bao màn thầu lạnh ngắt và ba tấm phù chú bí thuật. Phù chú đều là trong túi của tên xạ thủ, Tô Như Hối chưa từng nhìn thấy loại phù văn này, nhưng đều giống nhau, đoán chừng chính là bí thuật có thể làm tan chảy đao kiếm thiết khí. Tên xạ thủ này khá giàu có, nỏ đơn của hắn cũng là đồ cực tốt, tên ngắn vẫn còn lại năm cây. Bọn Mắt Cáo quả nhiên còn nghèo hơn Tô Như Hối, trong túi chỉ có lương khô.
Lượng phù chú cần dùng trong chiến đấu quá lớn, Tô Như Hối than thở. Chỉ riêng việc đối phó với mấy tên lâu la này mà đã tốn kha khá số phù chú được bọn quái nhân cho, “Thuấn Ảnh Di Hình” chỉ còn lại một tấm, “Thần Ẩn” thì đã dùng hết sạch. Chàng quyết định cắn răng buộc bụng, trốn trong sơn động một mạch tới ngày cuối cùng. Chàng chặt một đống nhánh cây chất trước cửa động để che chắn, chừa lại vài kẽ hở nhỏ để quan sát bên ngoài. Nhìn từ bên ngoài, rất khó phát hiện ở đây có một sơn động. Tất cả đều đã bố trí xong, chàng yên tâm đánh một giấc ngon lành.
❄︎
Bắc Thần Điện, Bí Tông, Côn Luân.
Ở trung tâm ngôi điện làm bằng đá cẩm thạch đen tuyền, tinh trận màu hoàng kim rực rỡ đang lặng lẽ vận hành trong một hồ nước. Tử Cung, Thái Vi, Bắc Đẩu, ba tinh cung lớn ngồi đối diện nhau quanh hồ. Ma Đà Diễn Na của tinh cung Thái Vi là một hoà thượng mù, mặc áo cà sa đen thêu chỉ bạc. Hắn đặt bàn tay dưới làn nước, tinh trận đưa những gì hắn nhìn thấy được thông qua “Thiên Nhãn” chiếu lên mặt hồ. Trên màn nước hiện lên khung cảnh thí luyện dưới núi Côn Luân, chém giết, tranh đấu, có người ôm đao mà đi, máu vung ba thước, có người thi triển bí thuật, luồng khí xoáy động.
Ma Đà Diễn Na than thở nói: “Có rất nhiều bí thuật giả trà trộn vào người thường, chắc hẳn là người của Hắc Nhai. Hắc Nhai tưởng dùng cách này là có thể thâm nhập vào Bí Tông sao, có hơi xem thường chúng ta quá rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp