[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 34: Người Trương Gia


1 tháng

trướctiếp

“Một con nhóc ăn gì? Đây là cho cháu trai tao!” Bác dâu cả Trương gia nhìn thấy cháu gái cầm bánh trứng sữa ăn, cực kì mất hứng nói.

“Câm miệng.” Bà Trương quát lớn, “Con gái thì làm sao vậy? Cô không phải phụ nữ à? Cô muốn bạc đãi chính mình, đừng có hại con cháu của Trương gia tôi.”

“Vương Thúy Phương, cô nếu lại xằng bậy như vậy, tin tôi bảo thằng cả đuổi cô chạy về nhà mẹ đẻ hay không?” Bà Trương trừng mắt con dâu lớn nói, “Cô hướng về nhà mẹ đẻ cô đó là chuyện của cô, nhưng cô nếu dám hà khắc đứa nhỏ Trương gia tôi, cầm đồ thuộc về con cháu Trương gia trở về trợ cấp nhà mẹ đẻ, xem tôi thu thập cô như thế nào.”

Bác dâu cả Trương gia nhìn mẹ chồng sắc mặt khó coi, còn có cha chồng mặt không chút thay đổi nhìn như không quản sự nhưng nói chuyện vẫn luôn rất có phân lượng, cùng với sắc mặt người chung quanh cho dù là chồng hay là con trai đều không tốt lắm, rốt cục trầm mặc xuống.

“Ăn cơm.” Ông Trương thấy con dâu lớn yên tĩnh lại rồi nói.

Trong số con dâu Trương gia cũng không phải chỉ có bác gái Trương gia là cực phẩm, thím phòng ba rất dễ nói chuyện, nhưng chị dâu Trương Trình Xuyên thì không dễ gần như vậy.

Lúc trước anh họ phòng ba tự mình tìm đối tượng, buộc cha mẹ của mình đồng ý mình cưới cô vợ như vậy trở về, sau đó phòng ba cũng là vì con dâu này mà nháo túi bụi.

Trương Trình Xuyên không quá muốn xen vào chuyện phòng ba, về phần chị dâu họ gì gì đó với anh làm chú em trưởng thành cách phòng thì càng không có khả năng có quá nhiều liên quan, đương nhiên có thể xem như không nhìn thấy sẽ xem như không nhìn thấy.

Phòng tư lại rất tốt, chú tư của Trương Trình Xuyên rất có khả năng, năm đó được đưa đi học trường y tế, hiện tại làm việc ở trạm y tế đại đội, mà thím tư cũng là một người có khả năng, tính cách cũng rất tốt.

Cho nên phòng tư vô cùng hài hòa, hai vợ chồng tuy rằng cũng có gập ghềnh, nhưng khi đối mặt với những người khác lại nhất trí đối ngoại.

Những thân thích khác, Trương Trình Xuyên có hảo cảm nhất với phòng tư.

Phòng ba Trương gia bên này, khi chị dâu Trương Trình Xuyên nhìn thấy bánh trứng sữa đưa tới còn oán giận thế nào lại không đưa nhiều chút, nhà bọn họ nhiều người, chỉ mấy chiếc bánh trứng sữa như vậy làm sao đủ ăn?

Trương Trình Xuyên nghe nói như thế ha hả.

“Chị dâu chê ít à? Vậy không bằng tôi một chiếc cũng không đưa? Nếu chị ghét bỏ như vậy, vậy tôi tặng hết cho chú Tư vậy.” Trương Trình Xuyên không nể mặt nói.

Trương Trình Xuyên vốn có tính tình lăn lộn vui vẻ như thế, vì sao thanh danh của anh ở trong thôn lại không tốt lắm? Bởi vì lúc anh chiếm lý thì từ trước tưới nay sẽ không nể mặt người khác, nổi lên tranh chấp với anh tuyệt đối là không đấu lại anh.

Chị dâu cả phòng ba nghe được lời này của Trương Trình Xuyên thì nghẹn họng, sắc mặt lập tức thay đổi, “A Xuyên nói gì vậy? Đây nếu là hiếu kính cha mẹ chị thì đương nhiên đưa cho chúng ta, A Xuyên đừng đùa như vậy.”

Trương Trình Xuyên không muốn để ý tới chị dâu này, nói với chú Ba, “Thứ này cho chú thím nếm thử hương vị, cháu đi qua bên chú Tư trước.”

Sau khi Trương Trình Xuyên rời đi, con dâu cả phòng ba còn muốn tiếp tục oán giận, nhưng lại bị người đàn ông của cô ta ngăn cản. Cô ta tuy rằng rất muốn mạnh mẽ đắn đo những người khác trong phòng ba, nhưng cô ta vẫn là cho ông chồng nhà mình mặt mũi, cho nên câm miệng không tiếp tục nói chuyện nữa.

Khi Trương Trình Xuyên đi đưa bánh trứng sữa cho mọi người, Trần Hạ Nguyệt bên này bỏ mười chiếc bánh trứng sữa còn lại vào trong đĩa, lát nữa đưa cho người trong nhà nếm thử hương vị thế nào.

Trương Đức Bình và Lưu Quế Anh sau khi trở về nhìn đầy bàn đồ ăn còn cả bánh trứng sữa xinh đẹp đều ngẩn người.

“Sao nhiều món vậy?” Lưu Quế Anh hỏi, sau đó cô hoài nghi nhìn về phía con dâu phụ đạo, “Chẳng lẽ là con có?”

Sắc mặt Trần Hạ Nguyệt cứng đờ, bất đắc dĩ nói, “Mẹ, con gả vào còn chưa được một tháng.”

Cô kết hôn còn chưa tới một tháng, làm sao có thể có con nhanh như vậy? Hơn nữa thân thể này của cô không quá cường tráng, hẳn sẽ không đến mức có con nhanh như vậy.

Lưu Quế Anh nghe cô nói như vậy có hơi thất vọng, nhưng cũng tỏ vẻ hiểu. Giống như con dâu nói, vừa mới kết hôn chưa được một tháng, làm sao có con nhanh như vậy?

Cho dù có, lúc này cũng không có khả năng kiểm tra ra.

“Con xem trong phiếu thịt là gió lớn thổi tới sao?” Sau khi Lưu Quế Anh biết con dâu không mang thai thì nhìn đồ ăn đầy bàn, sắc mặt không tốt lắm.

Cho dù những món thịt này bà cũng muốn ăn, nhưng bà cũng rất đau lòng. Gia đình nông dân làm gì có nhiều phiếu thịt như vậy? Nhà người ta nửa năm cũng không biết có thể ăn một bữa thịt hay không, nhà các bà gần đây đã ăn thịt bao nhiêu lần?

Trần Hạ Nguyệt: “......”

“Được rồi mẹ, đã có thịt ăn thì ăn đi, quản nhiều như vậy đâu.” Trương Trình Xuyên nhanh chóng trấn an tâm tình mẹ anh, không thể để vợ mình thất vọng đau khổ được, thịt này là vợ anh làm ra, mẹ anh ăn cũng ăn làm sao còn có thể trách vợ anh chứ?

“Được rồi, có thịt ăn đã là không tệ, đừng quản nhiều như vậy.” Trương Đức Bình cũng trấn an tâm tình vợ mình, có đôi khi vẫn nên hồ đồ chút mới tốt, mọi việc không cần khôn khéo như vậy.

Lưu Quế Anh nhìn con trai lại nhìn chồng, nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của con dâu bà cũng mặt không chút thay đổi ngồi xuống, tuy rằng bà vẫn có hơi đau lòng phiếu thịt, nhưng bà cũng không muốn nháo đến nhà cửa không yên.

Con dâu này thân thể vốn đã không tốt, vạn nhất lúc tranh chấp với cô thì tức chết thì làm sao bây giờ? Vạn nhất đứa con dâu này không còn, vậy thì người kế tiếp ai biết có điều kiện tốt như bây giờ hay không?

Hơn nữa Lưu Quế Anh vẫn hơi hài lòng với con dâu này đấy, ít nhất sẽ không cùng bà tranh luận gì, mẹ chồng nàng dâu mặc dù ở chung vẫn sẽ có chút mâu thuẫn, nhưng cũng không như mẹ chồng nàng dâu nhà khác xem nhau như kẻ địch.

Cho nên vì tốt cho con dâu, vì không muốn nhanh chóng đổi một cô con dâu không biết dạng gì, vẫn là không nên cãi nhau với con dâu.

Quan trọng nhất là, tay nghề của con dâu thật sự cực kì tốt, trong khoảng thời gian này món ăn cô nấu thật sự cực kì ngon, bà cực kì hài lòng.

Trương Đức Bình múc cơm cho Lưu Quế Anh, đặt tới trước mặt bà nói, “Nếm thử món thịt này xem, bà không phải thích ăn cay sao?”

Nhà mẹ đẻ Lưu Quế Anh là người trong núi, năm đó sở dĩ có thể gả cho đứa con trai rất có tiền đồ của Trương gia là Trương Đức Bình, là nhờ phúc bà lớn lên xinh đẹp lại có khả năng, hơn nữa mẹ đẻ có thể sinh.

Nhà mẹ đẻ của Lưu Quế Anh có bảy anh em, lúc trước mấy anh em của Lưu Quế Anh từng đi lính, sau đó chiến sự bình ổn thì xuất ngũ về nhà làm ruộng, hiện tại tất cả đều ở trong núi.

Bởi vì từ nhỏ lớn lên trong núi, Lưu Quế Anh thích ăn cay, trong núi tương đối mát mẻ ẩm ướt, ăn cay có thể khử ẩm giữ ấm, cho nên cũng dưỡng thành khẩu vị thích cay của Lưu Quế Anh.

Ở khu vực Điền Quế gần tỉnh Quảng Đông mà thích ăn cay, cũng là chuyện rất hiếm thấy.

Lưu Quế Anh trước kia cũng từng ăn món cay Tứ Xuyên, chính bà không làm ra được mùi vị này, không nghĩ tới tay nghề của con dâu lại tốt như thế, tuy rằng không đủ cay không đủ chính tông, nhưng mùi vị rất ngon.

Đậu phụ Ma Bà mềm, tê, thơm, cay, độ tươi cũng có, còn cả thịt luộc mềm ngon miệng, đều khiến Lưu Quế Anh ăn vô cùng sảng khoái.

Trần Hạ Nguyệt nhìn Lưu Quế Anh ăn vui vẻ như vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự không kiên nhẫn nghe mẹ chồng lải nhải, nếu mẹ chồng lại tiếp tục quở trách cô lâu thêm chút, có thể cô sẽ không kiềm chế được tính tình mà sặc lại.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp