[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 33: Bác Dâu Cả Trương Gia


1 tháng

trướctiếp

Những gia vị này là Trương Trình Xuyên đi thành phố mua, tương đậu và ớt băm gì đó ở đại đội Vân Hà đương nhiên là không có, trong thành phố lại vì giao thông thuận tiện hơn chút cho nên có những thứ này.

Trần Hạ Nguyệt nghĩ không biết Trương Trình Nhạc bên kia có quen biết người ở Xuyên Thục hay không, xem có thể đổi chút tương đậu và băm ớt gì đó với người ta hay không, đương nhiên ớt ngâm gì đó cũng cần.

Trần Hạ Nguyệt không phải không biết làm ớt băm và ngâm ớt, nhưng mùi vị cô làm nhất định không chính xác như người Xuyên Thục làm. Mà tương đậu, thật xin lỗi trước kia cô đều mua sẵn, chính cô không biết làm tương đậu.

Trần Hạ Nguyệt làm xong đậu phụ Ma Bà và thịt xào nhà nông, sau đó tiếp tục làm thịt luộc và rau cải xé, chờ cô làm xong cơm trưa thì bánh trứng sữa cũng có thể ra lò, nhóm ra lò đầu tiên cô cũng bỏ vào rồi nướng thêm một lát, sau đó cho ra lò toàn bộ.

Trần Hạ Nguyệt bưng thức ăn lên bàn, sau khi nhìn một lát thì cũng không có ý định nấu canh, bởi vì hôm nay ăn cháo, không cần canh.

“A Xuyên, ăn cơm.” Trần Hạ Nguyệt vội vàng thông báo cho Trương Trình Xuyên đang câu cá ở nông trường, lát nữa Trương Đức Bình và Lưu Quế Anh sẽ trở lại, anh vẫn nên nhanh chóng ra ngoài thu dọn chuẩn bị ăn cơm đi thôi.

Trương Trình Xuyên sau khi nghe được tiếng gọi của cô thì cắm cần câu xuống đất, cũng không thu móc câu lại, xách theo một ít ốc biển cùng với thùng sò từ trong nông trường đi ra.

“Vợ à, nông trường bên kia thật đúng là biển, vùng biển kia mênh mông vô bờ cũng không biết rộng bao nhiêu, xung quanh còn có không ít đá ngầm, anh ở chỗ đá ngầm nhặt ốc biển và những con sò này.” Trương Trình Xuyên đưa hơn nửa thùng ốc biển cho Trần Hạ Nguyệt.

“Anh biết loại ốc biển nào có thể ăn?” Trần Hạ Nguyệt nghi hoặc nói, bản thân Trần Hạ Nguyệt không phải người sống ở bờ biển, ốc biển quen mặt gì đó thật đúng là không nhiều, sò cũng không biết nhiều, cho dù cô là chủ blog ẩm thực cũng chưa quá biết.

Cho nên cô rất tò mò Trương Trình Xuyên là người chưa từng đi biển, cũng rất ít khi ăn hải sản, làm sao biết được loại ốc biển nào, loại sò nào có thể ăn?

“Anh không biết, nhưng hệ thống đánh dấu cho anh loại hải sản nào tên là gì, có thể ăn hay không.” Trương Trình Xuyên cười híp mắt nói.

“Hệ thống à.” Nghe Trương Trình Xuyên nói như vậy thì cô hiểu được, vốn mảnh biển kia là ở chung quanh nông trường, hệ thống nông trường đánh dấu loại hải sản nào có thể ăn hẳn là chuyện rất bình thường.

“Vậy đặt những con ốc này ở phòng bếp đi, đêm nay lại làm ăn.” Trần Hạ Nguyệt nhìn những con ốc lớn nhỏ trong thùng nói.

“Ừ.” Trương Trình Xuyên gật đầu.

“Hai cân đậu hủ anh mua em làm cả rồi, chúng ta hẳn sẽ ăn không hết, em chia một nửa đậu hủ Ma Bà, còn cả hai món thịt này cũng chia ra một phần, anh đưa tới bên ông bà nội.” Trần Hạ Nguyệt chỉ chỉ trên bàn đồ ăn nói với Trương Trình Xuyên.

“Được.” Trương Trình Xuyên tiến lại gần hôn vợ mình một cái, cười híp mắt nói, “Vợ anh thật sự quá tốt, sao có thể có vợ tốt như vậy chứ? Anh thật sự là rất có phúc.”

“Đừng bần nữa.” Mặc dù được khen tâm tình rất tốt, nhưng Trần Hạ Nguyệt vẫn ngượng ngùng, đẩy Trương Trình Xuyên, bảo anh nhanh chóng đưa đồ ăn qua, lát nữa nguội sẽ không ngon, hơn nữa cũng không kịp ăn cơm trưa.

“Anh lấy qua đây.” Trương Trình Xuyên cầm một chiếc rổ đựng đậu hủ Ma Bà mà Trần Hạ Nguyệt đã chia vào, lại cầm một chiếc đĩa chia thịt luộc và thịt xào nhà nông, đậy nắp rổ lại rồi đi ra ngoài.

“Đợi đã!” Trần Hạ Nguyệt nhìn anh đi ra ngoài mới kịp phản ứng hô một tiếng nói, “Anh thuận tiện cầm bánh trứng sữa em làm đưa qua luôn, để mọi người nếm thử hương vị.”

Trần Hạ Nguyệt chia ra bốn phần nói với Trương Trình Xuyên, “Bốn phần này anh đưa qua, một phần cho ông bà nội, một phần cho bác cả, một phần cho chú Ba, một phần cho nhà chú Tư.”

 “Vợ à, em thật là một người vợ tốt.” Trương Trình Xuyên cười ha hả nói, không nói nhà bọn họ và mấy phòng khác có quan hệ như thế nào, cách vợ nhà mình không keo kiệt nghĩ đến người thân của anh như vậy khiến anh cực kì hưởng thụ.

“Làm nhiều thì chia một phần, chờ lần sau em làm thì phải nhờ anh đưa qua cho nhà mẹ đẻ ta.” Trần Hạ Nguyệt nói, cô mặc dù vì là nửa đường xuyên tới không có tình cảm quá sâu với Trần gia, nhưng cô nhớ rõ Trần gia đối tốt với mình.

Hơn nữa nếu cô đã trở thành Trần Hạ Nguyệt thập niên sáu mươi, như vậy việc Trần Hạ Nguyệt nên làm, trách nhiệm và nghĩa vụ nên gánh vác, cô đương nhiên cũng không thể trốn tránh.

Dù sao sở hữu nông trường khiếm cô không thiếu những thứ này, tặng đồ cho người nhà thì thế nào? Cô lại không thiệt.

Trương Trình Xuyên vui vẻ cầm theo đồ ăn đã làm xong và bánh trứng sữa đi ra ngoài, đầu tiên là anh đến nhà ông bà nội, đưa đồ ăn vợ mình làm ra cho ông bà nội.

“Nhà chúng cháu hôm nay làm đậu hủ, còn làm chút thịt, nên tới biếu chút cho ông bà.” Trương Trình Xuyên vừa lấy đồ ăn lấy ra đặt ở trên bàn vừa nói, “Đừng thấy là món ăn Tứ Xuyên, không quá cay đâu, vợ cháu cũng ăn không quá cay được, cho nên những món này đều không quá cay.”

“Đúng rồi, đây là bánh vợ cháu làm, gọi là bánh trứng sữa, ông bà nội cũng cũng nếm thử.” Trương Trình Xuyên lấy bánh trứng sữa ra đưa cho ông bà nội một phần, một phần khác đưa cho anh họ, nói, “Hai phần này là cho ông bà nội và một nhà bác cả.” 

“Cháu đi trước đây, tôi đưa hai phần còn lại đưa cho nhà chú Ba chú Tư.” Trương Trình Xuyên nói xong thì đi, cũng không có phản ứng gì với người bên phòng lớn.

“Phòng hai này mỗi ngày ăn thịt, sao mà lại có nhiều như vậy phiếu thịt? Có cô vợ phá gia như vậy, phòng hai có được không đât?” Bác dâu cả nhìn món thịt trên bàn, lại nhìn bánh trứng sữa trong tay con trai, một lần nữa âm dương quái khí nói.

“Cô không muốn ăn thì đừng ăn, vừa vặn tiết kiệm phần của cô cho những người khác ăn.” Bà Trương lại trừng mắt nhìn con dâu lớn này, ăn người miệng ngắn cũng không hiểu, người lớn như vậy sao lại không quản được miệng của mình?

Bác dâu cả Trương gia đang là tức không chịu nổi, bà ta lúc trước muốn giới thiệu cháu gái nhà mẹ đẻ cho cháu trai phòng hai. Bà ta rất rõ ràng phòng hai sống tốt, cháu trai phòng hai thoạt nhìn rất lười, nhưng bà ta làm bác dâu nên vẫn biết anh bình thường rất có khả năng.

Vốn bà ta nghĩ cháu gái nhà mẹ đẻ mình có thể gả đến phòng hai, như vậy về sau thứ tốt của phòng hai không phải có thể chia chút cho bà ta sao?

Cháu gái nhà mẹ đẻ của bà ta tốt như vậy, gả cho tên lười Trương Trình Xuyên này còn là nể tình anh có một người anh trai có bản lĩnh.

Kết quả bà ta vừa mới nói giới thiệu cháu gái nhà mẹ đẻ của mình với lão thái thái trong nhà, phòng hai bên kia đã nhanh chóng định hôn sự với người trong thành, qua không bao lâu đã làm hôn sự.

Bác dâu cả Trương gia cực kì oán niệm, nhất là sau khi biết con dâu nhỏ của phòng hai thân thể không tốt, trong khoảng thời gian này còn thường xuyên làm các loại đồ ăn ngon, bà ta càng thêm oán niệm.

Cô vợ thân thể không tốt không thể sinh con còn phá sản, làm sao so được với cháu gái nhà mẹ đẻ ưu tú rất có khả năng của bà ta?

“Mẹ, mẹ đã không muốn ăn, như vậy thứ gọi là bánh trứng sữa này đưa cho Niếp Niếp nhà con ăn vậy.” Anh họ lớn Trương gia đưa một chiếc bánh trứng sữa cho con gái nhà mình rồi nói.

Con gái anh họ lớn Trương gia đã mười tuổi, bình thường vì bà nội càng thêm thiên vị anh em trai, đồ gì ăn ngon uống ngon đều sẽ không nghĩ đến cô bé, lúc này cha cô bé đứa chiếc bánh thoạt nhìn ăn rất ngon cho cô bé ăn, khiến cô bé vui vẻ muốn chết.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp