[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 31: Bánh Trứng Sữa*


1 tháng

trướctiếp

*Tuy nữ chính gọi là bánh trứng sữa nhưng mình tra cách làm thì nó là bánh trứng chảy ngàn lớp ấy mọi người.

Anh Minh đúng thật là tới một mình, sau khi nhìn thấy trong kho hàng nhiều hơn hai vạn cân lương thực thì cực kỳ kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Trương Trình Xuyên cực kì ý vị thâm trường.

Người có thể lấy ra nhiều lương thực như vậy, phải làm tốt quan hệ, về sau còn có cơ hội hợp tác.

“Một vạn cân bột mì, một vạn cân ngô, một cân bột mì một hào bảy không cần phiếu, một cân ngô bảy xu không cần vé.” Trương Trình Xuyên nói.

“Được.” Anh Minh cũng rất sảng khoái, hai vạn cân lương thực anh ấy cầm một vạn đồng tới chuẩn bị thanh toán, giá cả trước đó cũng đã đàm phán rồi.

Anh Minh kiểm hàng, tổng cộng một vạn cân bột mì và một vạn cân ngô bán hơn tám ngàn, Trương Trình Xuyên dựa vào lần bán này đây thiếu chút nữa đã trở thành vạn nguyên hộ.

Trương Trình Xuyên thu một xấp tiền lại, sau khi tạm biệt anh Minh thì đi ra ngoài, vội vàng tìm một con đường bí mật rời đi, sau đó tiến vào nông trường.

Nông trường đã phát triển một chức năng mới kể từ khi có thể vào, đó là chức năng truyền tống. Nói cách khác, phó chủ nông trường có thể thông qua nông trại trực tiếp đến bên cạnh chú nông trường.

Trần Hạ Nguyệt ở nhà, cho nên Trương Trình Xuyên từ trong thành phố có thể trực tiếp thông qua nông trường trở về nhà. Trương Trình Xuyên đến thành phố phải dậy thật sớm để đi xe đến thị trấn, lại ngồi xe buýt đi thành phố, nhưng mà trở về chỉ cần thông qua nông trường là được.

Trương Trình Xuyên cứ như vậy đi vào nông trường, biến mất trong giám thị của người anh Minh tìm tới nhìn chằm chằm động tĩnh của anh. Những người đó không nhìn thấy Trương Trình Xuyên biến mất như thế nào, bọn họ chỉ nhìn thấy Trương Trình Xuyên quẹo vào một góc bí mật, rất lâu không đi ra, chờ bọn họ đi tìm thì không tìm được người.

Đám người tới chỗ anh Minh báo cáo nói người kia sau khi rời đi thì không biết từ nơi nào biến mất nên anh ta cũng đành mặc kệ, bảo những người khác tới hỗ trợ xử lý hai vạn cân lương thực này.

Mà Trương Trình Xuyên, trực tiếp từ nông trường về tới nhà, buổi sáng không có ai biết anh rời đi, hiện tại anh trực tiếp về đến nhà về ngay trong phòng, cho nên xem như hiện tại đi ra ngoài người khác cũng tưởng rằng anh ngủ nướng muộn tới vậy mới dậy mà thôi.

“Bán rồi?” Trần Hạ Nguyệt nhìn Trương Trình Xuyên xuất hiện trong phòng ngủ, nhìn anh bị mình hóa trang thành khuôn mặt bình thường, hỏi.

“Chờ anh đi rửa mặt đã.” Trương Trình Xuyên khoát khoát tay nói, sau khi thay quần áo thì đi ra ngoài rửa mặt, rửa mặt xong trở về vừa ăn cơm vừa nói chuyện với vợ mình.

“Bán, bán được hơn tám ngàn.” Trương Trình Xuyên cười híp mắt nói.

Trần Hạ Nguyệt nghe được lời này của anh thì nở nụ cười, mặc dù nói tám ngàn nghe không tính là nhiều, nhưng là thập niên sáu mươi hơn tám ngàn đã là rất nhiều.

Tuy rằng nói hai vạn cân lương thực nếu bán ở đời sau có thể bán được càng nhiều tiền, nhưng mà thời đại bất đồng, hoàn cảnh bất đồng, giá cả đương nhiên sẽ không giống nhau.

Trần Hạ Nguyệt nghĩ đến tiền lần trước Trương Trình Xuyên bán hai ngàn cân lương thực kiếm được, lại ngẫm lại lần này kiếm tám ngàn đồng, cảm thấy mình lúc trước không gạt Trương Trình Xuyên về sự tồn tại của nông trường quả thật là quyết định thật sự quá đúng.

“Nói như vậy, về sau lương thực trong kho hàng của chúng ta dù nhiều hơn cũng không cần bán đi nữa? Đây xem như là tiền trước kia anh giấu?” Trần Hạ Nguyệt nghĩ nghĩ rồi nói, dù sao niên đại này có quá nhiều tiền cũng không có cách nào mua gì được, hơn tám ngàn gần một vạn tiền gửi ngân hàng như vậy đã đủ rồi.

Trương Trình Xuyên nghe cô nói như vậy thì kinh ngạc nhìn về phía cô, “Em thật sự định làm như vậy?”

“Mặc dù em cũng rất thích tiền, nhưng em cảm thấy tiền kiếm lần này đã đủ chúng ta tiêu, không có tiền lại nghĩ cách thôi. Có hệ thống nông trường, chúng ta lại không sợ không có cách kiếm tiền.” Trần Hạ Nguyệt mỉm cười nói.

Trương Trình Xuyên gật đầu, “Em đã cho là như vậy thì anh đương nhiên ủng hộ em.”

 “Lần này đi ra ngoài bán lương thực đi, anh lại quên phải bán đường.” Trương Trình Xuyên hiện tại mới hồi tưởng lại mình chỉ bán hai vạn cân lương thực, mấy trăm cân đường trong kho hàng lại căn bản không bán đi.

Phải biết rằng đường là đồ rất đắt, gần một đồng tiền một cân, mấy trăm cân đường trong kho hàng kia anh cũng có thể bán một đồng một cân. Nhưng anh lần này vì bán hai vạn cân lương thực nên quá kích động, rồi quên mấy chuyện bán đường.

Quên đi, lần sau có cơ hội lại bán đường, hiện tại bọn họ lại không thiếu tiền, đường cứ tiếp tục đặt ở trong kho hàng vậy. Dù sao so sánh với lương thực, đường thật sự là không quan trọng như lương thực.

“Quên đi, đường lần sau lại bán cũng được.” Trần Hạ Nguyệt cũng không cảm thấy không bán đường có gì đáng tiếc, tuy rằng đường ở dưới tình huống nào đó xem như đồ có thể cứu mạng, nhưng cũng không quan trọng như lương thực.

Trương Trình Xuyên rất nhanh đã ăn no, sau đó dẫn theo vợ mình về phòng lấy đồ mình mua ra.

Bông, vải vóc, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, dầu muối tương dấm, xà phòng, những thứ vợ mình cần, còn cả kem tuyết hoa mua cho vợ mình.

“Mua nhiều đồ như vậy à?” Trần Hạ Nguyệt nhìn bông vải vứt trên giường, sau đó đặt những đồ dùng sinh hoạt khác trên bàn, cười rất vui vẻ.

Nhất là gia vị là thứ làm cho Trần Hạ Nguyệt thích nhất, có nhiều gia vị thì khi cô làm đồ ăn ngon lại càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Trần Hạ Nguyệt và Trương Trình Xuyên sắp xếp đồ đạc cẩn thận, kem đánh răng, bàn chải đánh răng gì đó người trong nhà đều dùng được thì để ở bên ngoài, xà phòng cũng giống thế, bông vải và vải vóc giao cho Lưu Quế Anh, dù sao Trần Hạ Nguyệt cũng không biết làm quần áo và chăn bông.

Dầu muối tương dấm và gia vị mới đặt ở phòng bếp, lúc Trần Hạ Nguyệt bỏ dầu vào tủ bếp còn nói với Trương Trình Xuyên, “Thật ra không cần mua dầu, em có thể dùng xưởng gia công nông trường gia công dầu ngô.”

“Còn không phải nhất thời không nghĩ tới sao? Lúc mua gia vị khác thì thuận tay mua luôn, sau này sẽ không mua nữa.” Trương Trình Xuyên nói.

“Nên mua vẫn phải mua, mỡ heo cũng rất ngon.” Trần Hạ Nguyệt nghĩ nghĩ rồi nói. “Hơn nữa chúng ta không mua dầu nhưng lại luôn có dầu ăn cũng không dễ giải thích.”

“Được rồi.” Trương Trình Xuyên gật đầu, dù sao vợ mình nói gì anh cũng đồng ý là được.

“Em chuẩn bị thử làm bánh trứng sữa, để mọi người nếm thử xem hương vị thế nào, về sau anh có thể lấy ra đi bán giúp em.” Trần Hạ Nguyệt cười híp mắt nói.

“Được.”

Nông trường của Trần Hạ Nguyệt lúc này đã thu hoạch được sữa bò, cô trực tiếp dùng xưởng gia công gia công sữa thành kem* và bơ, bởi vì không có mỡ bò*** nên cô không định dùng nữa, mà định đổi nguyên liệu khác thử xem.

*奶油 (cream)

**黄油 (butter)

***牛油 (beef tallow)

Trần Hạ Nguyệt lấy trứng gà, sữa bò, bơ, bột mì và đường cát trắng ra làm nhân bơ sữa (trộn tất cả nguyên liệu, sau đó đun lửa nhỏ khuấy đều, đến khi hỗn hợp đặc lại), sau khi làm xong thì để sang một bên để nó hạ nhiệt độ.

Sau đó cô cầm chậu đổ một ít bột mì, thêm trứng gà, đường cát trắng, mỡ heo và nước sạch quấy đều, trộn tất cả lại thành bột dầu rồi đặt sang một bên. (mỡ heo có thể thay bằng dầu ăn)

Mặt khác lấy một chậu đựng bột mì, thêm mỡ heo, bơ vào quấy đều, dùng bơ thay thế mỡ bò Trần Hạ Nguyệt không cảm thấy có gì không đúng, sau đó trộn bột mì thành bột nước.

Trần Hạ Nguyệt trộn cục bột, trộn đều lại rồi dàn thành hình chữ nhật. Lại gấp cục bột thành ba tầng, sau đó lại lặp lại dàn mỏng rồi gấp thành ba tầng, lại lặp lại ba lần.

Trần Hạ Nguyệt dùng bột nước bọc bột dầu lại rồi ấn dẹt thành hình chữ nhật. Gấp cục bột này thành ba tầng, để yên một lát ấn dẹt lần nữa rồi lại gấp thành ba tầng, sau đó lại lặp lại cách làm này ba lần, tạo thành miếng bột trụ tròn.

Trần Hạ Nguyệt đợi vỏ bột nghỉ xong thì cắt nó ra thành số phần tương ứng với nhân đã chia, bọc kín nhân bơ trứng sữa, sau đó bỏ vào trong lò nung trước đó đã bảo Trương Trình Xuyên chuẩn bị trước.

Thời đại này không có lò nướng, cho nên Trần Hạ Nguyệt dựa theo cách làm tương tự lò nướng bánh mì lúc trước nhìn thấy ở trên mạng để xây một chiếc lò tương tự, giống như các loại lò nướng gốm sứ dùng nhiệt độ dư để nướng chín bánh sữa trứng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp