[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 29: Phòng Lớn Trương Gia


1 tháng

trướctiếp

【 đinh -- chúc mừng nông trường thăng cấp đến cấp 5 -- khen thưởng cây trồng -- Hoa tĩnh âm*10 -】

Đang cùng Trương Trình Xuyên đọc sách, nhờ Trương Trình Xuyên dạy cho mình chút tri thức toán học hóa học các loại, Trần Hạ Nguyệt nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở.

Hệ thống của cô lên cấp 5 nhanh như vậy sao? Còn có cây mới được thưởng? Phần thưởng giống như Hương Quả sao?

Trần Hạ Nguyệt vô cùng kích động, sau đó nhấn mở mục phần thưởng nhận phần thưởng của mình, sau đó thấy được giới thiệu của Hoa tĩnh âm.

Hoa tĩnh âm, thực vật thân cỏ, sau khi hoa nở có thể hạ thấp tạp âm đề - xi - ben chung quanh, còn có thể điều chỉnh, buổi tối Hoa tĩnh âm có thể tĩnh âm tất cả âm thanh chung quanh, đương nhiên thanh âm khoảng cách trong một mét sẽ có thể nghe rõ ràng, nhưng cách từ một mét trở lên sẽ trực tiếp tĩnh âm.

Mà ban ngày giảm âm lượng xuống, nhưng cũng sẽ không quấy rầy đến trong phạm vi mười mét của Hoa tĩnh âm, cho nên cho dù là ngủ ban ngày, có Hoa tĩnh âm cũng không cần lo lắng âm thanh ồn ào bên ngoài làm cho người ta không ngủ được.

Trần Hạ Nguyệt nhìn đến giới thiệu của tĩnh âm này mà ánh mắt sáng lên, cô là người dễ bị quấy nhiễu. Kiếp trước cô từng bị suy yếu tinh thần, mất ngủ rất nghiêm trọng, sau khi ngủ có thanh âm hơi lớn chút cũng sẽ bị đánh thức, quả thực phiền đến không chịu được.

Mà sau khi xuyên không đến thập niên sáu mươi, cách âm thập niên sáu mươi càng thêm kém, buổi tối cô và Trương Trình Xuyên đi ngủ cũng không dám có âm thanh gì, có đôi khi cô đang ngủ còn lo lắng bên ngoài có âm thanh gì đánh thức mình không.

Bây giờ thì tốt rồi, có hoa tĩnh âm này, cô còn sợ mình đang ngủ rồi bị đánh thức nữa sao? Còn sợ mình cũng sẽ ầm ĩ đến người khác sao?

Khiến Trần Hạ Nguyệt đau đầu nhất chính là đứa nhỉ nhà hàng xóm, bé con chưa đầy một tuổi buổi tối khóc to tuyệt đối là nháo không ngừng, Trần Hạ Nguyệt sợ nhất buổi tối đứa nhỏ khóc khiến mình không ngủ được.

Hoa tĩnh âm có mười gốc, Trần Hạ Nguyệt trực tiếp lấy ra hoa tĩnh âm đặt ở trên bãi cỏ chung quanh nông trường, sau khi xếp thành một hàng thì rất đẹp mắt.

Đương nhiên Trần Hạ Nguyệt lấy một chậu trong đó ra đặt ở đầu giường phòng mình, về sau ngủ sẽ không cần lo lắng bị đánh thức nữa.

Về phần mấy chậu hoa tĩnh âm còn lại được Trần Hạ Nguyệt đặt ở bên ngoài đồng ruộng, bởi vì nông trường ngoại trừ cây trồng trong đồng ruộng có sinh trưởng tốc độ nhanh ra, những nơi còn lại trồng cây gì đó đều sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, những cây hoa tĩnh âm này đặt ở đây cũng không cần lo lắng chúng nó lớn rất nhanh, sau đó héo rũ chết.

“Hoa tĩnh âm này cực kì hữu dụng đấy.” Sau khi Trương Trình Xuyên nhìn thấy hệ thống khen thưởng giới thiệu cây này, cực kì vui vẻ mà khích lệ.

Trần Hạ Nguyệt ý vị thâm trường nhìn anh một cái, sau đó tiếp tục thao tác thu hết những gì nên thu trong nông trường, những gì nên cho ăn cũng cho ăn, sau khi trồng thì tiếp tục cùng Trương Trình Xuyên đọc sách.

Trương Trình Xuyên: “......”

Thời gian buổi chiều chỉ trôi qua như vậy, sau khi Trương Trình Xuyên và Trần Hạ Nguyệt đọc sách học tập một lát, thì chuẩn bị cơm tối.

Trần Hạ Nguyệt lấy bột mì buổi trưa tới tiếp tục xoa bóp bỏ khí, sau đó biến thành từng chiếc bánh bao cho vào nồi hấp.

“Đêm nay ăn bánh bao và dưa chua, không làm những thứ khác nữa.” Trần Hạ Nguyệt nói.

“Cũng được.” Trương Trình Xuyên gật đầu, tuy rằng bọn họ có thói quen món chính là cơm, nhưng đầu năm nay mọi người hoặc là ăn khoai lang hoặc là gạo lức, ngô, có bánh bao bột mì trắng để ăn đã rất may mắn, sẽ không có tư cách xoi mói.

Trần Hạ Nguyệt làm rất nhiều bánh bao, trong nhà lại chỉ có bốn người, khẳng định còn thừa bánh bao, Trần Hạ Nguyệt bảo Trương Trình Xuyên đưa một chút cho thân thích khác.

Bên ông bà nội Trương Trình Xuyên nhất định là cần đưa, lúc trước nấu đồ mặn gì đó không thấy ai đưa, Trần Hạ Nguyệt còn cho rằng ông bà nội Trương Trình Xuyên đã không còn.

Bảo Trương Trình Xuyên đưa bánh bao qua thuận tiện chia chút mứt hoa quả qua luôn, cho dù là chấm bánh bao ăn hay là ngâm nước uống cũng có thể, xem như là hiếu kính người già.

Nhà ông Trương.

Bác dâu cả Trương Trình Xuyên nhìn đưa tới mười mấy chiếc bánh bao nhướng mày nói, “Lúc trước đã nghe nói, vợ A Xuyên là người phá sản, xem ra thật đúng là thế, vậy mà làm nhiều bánh bao trắng như vậy?”

“Lúc trước đã nghe nói nhà A Xuyên thường xuyên ăn thịt, khi ăn thịt không nhớ rõ còn có cha mẹ chúng ta, lúc này ăn bánh bao lại nhớ tới?” Bác dâu cả Trương Trình Xuyên âm dương quái khí, rất hiển nhiên bà ta đang tức vì lúc trước nghe nói nhà Trương Trình Xuyên thường xuyên ăn thịt lại không đưa tới cho nhà mình một ít.

“Nhà A Xuyên ăn thịt cũng là phiếu thịt và tiền dùng nhà mình mua, mắc mớ gì tới cô?”

Năm đó lúc ở riêng vì đây là con trai lớn, sau khi ở riêng ông bà cụ cũng theo tục lệ ở cùng con trai lớn, mà ông bà Trương lại không có người con trai rất thích đi theo, cho nên cuối cùng cũng giống như đại đa số người, đi theo nhà con trai lớn.

Tục ngữ nói “Xa thơm gần thối”, những đứa con dâu khác đã chia nhà không thường xuyên lắc lư trước mặt bà Trương thì sẽ không có nhiều khuyết điểm và mâu thuẫn, ngược lại con dâu cả từ sau khi chia nhà đã tranh quyền quản gia với bà Trương.

Ngay từ đầu bà Trương còn có thể tự mình nắm quyền quản gia trong tay, nhưng chờ bà lớn tuổi thì buông tay để cho con dâu quản gia.

Sau đó một khi con dâu lớn trở mình thì đã bay, những năm gần đây không tính là tốt đương nhiên cũng không tính là xấu với cha mẹ chồng, chỉ là thường xuyên ở trước mặt hai ông bà già nói xấu những người khác.

Ông bà Trương thật sự rất phiền người con dâu này, nhưng con trai lớn rất tốt, cháu trai cháu dâu cũng rất tốt, chắt trai cũng nghe lời, cho nên tật xấu nhỏ của con dâu lớn bọn họ vẫn có thể chịu đựng được.

Nhưng khi bà Trương đối mặt với con dâu lớn luôn âm dương quái khí cũng sẽ oán hận, nếu tiếp tục dung túng tính tình của bà ta, ai biết bà sẽ biến thành dạng gì?

“Nếu cô không quen nhìn nhà A Xuyên, như vậy bánh bao họ đưa tới cô cũng đừng ăn, ăn cháo của cô đi.” Bà Trương trừng mắt nhìn con dâu lớn nói.

Bà chia bánh bao từng cái từng cái ra ngoài, phòng lớn bên này cũng đã phân gia, cho nên hiện tại người cùng nhau ăn cơm còn chưa đến mười người mà thôi.

Khác với nhà Trương Trình Xuyên chỉ có ba đứa con, nhà lớn có ba đứa con trai hai đứa con gái, tổng cộng năm đứa con, hiện tại cũng là vì sau khi đứa nhỏ kết hôn đã phân gia ra ngoài, cháu lớn thì ở cùng cha mẹ ông bà nội.

Có thể vợ trưởng tôn còn không nhất định muốn ở cùng bốn vị trưởng bối đâu, nhưng ai bảo chồng của cô ấy là trưởng tôn chứ?

Nhưng vợ trưởng tôn lại cảm thấy phòng hai bên kia thỉnh thoảng đưa đồ tới cũng có thể làm cho cô ấy xem nhẹ cảm giác không tự do khi ở cùng bốn vị trưởng bối.

Dù sao phòng hai rất hiếu thuận, cho nên thỉnh thoảng sẽ tặng chút đồ cho người già, như vậy người đi theo người già như bọn họ đương nhiên cũng sẽ được thơm lây, tỷ như có ăn ngon gì khẳng định bọn họ cũng có phần.

Dù khi phòng hai làm quần áo cho người già gì đó không có phần của người trẻ tuổi bọn họ, nhưng đồ ăn ngon cho tới bây giờ lại sẽ không thiếu phần của bọn họ.

Tựa như hiện tại phòng hai đưa mười mấy chiếc bánh bao lại đây, bọn họ vẫn có thể được chia mỗi người một chiếc bánh bao lớn, nếu có thể còn có thể được chia hai cái.

“Mẹ, mẹ nói gì vậy, con đâu có nói không ăn, cả nhà ai cũng có, tại sao con không thể ăn?”

“Cô đã oán hận như vậy, như vậy thì bánh bao A Xuyên đưa tới cô không cần ăn, vừa vặn tiết kiệm phần của cô cho Đức Tín.” Bà nội Trương liếc mắt nhìn con dâu lớn nói.

Trương Đức Tín sau khi nghe mẹ già nhà mình nói xong thì cười cười, mẹ già và vợ nhà mình giao phong ông ấy vẫn là không nên xen miệng, hơn nữa ông ấy cũng cảm thấy để mẹ già nhà mình thu thập vợ già nhà mình cũng rất tốt, bằng không bà ta lại sẽ gây sự.

Bác dâu cả Trương gia nghẹn họng, yên lặng câm miệng.

Bánh bao trắng ai mà không thích ăn chứ? Bà ta mới không cần vì nhất thời nghiện miệng mà bỏ qua cơ hội ăn ngon.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp