Sau Khi Xuyên Thư, Mèo Béo Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng

Chương 96


1 tháng

trướctiếp

Nguyễn Kiều Kiều rũ mí mắt xuống đối mặt với đôi mắt to mang theo ánh xanh của sói nhỏ, nghĩ đến con sói lớn kiếp trước bị mình trộm thịt kia, cô bé chưa từng đặt tên cho nó, mỗi lần đều trực tiếp gọi là sói ngốc...

"Gọi là Thịt đi." Nguyễn Kiều Kiều nói.

Bà nội Nguyễn cũng không hỏi vì sao, cất kéo, dặn dò Nguyễn Kiều Kiều: "Được, gọi là thịt, nhưng không thể ăn nó."

"Được." Nguyễn Kiều Kiều lại ôm con sói nhỏ đi sân sau, chính chủ lại bị lãng quên ở phía sau.

"..." Chính chủ tiếp tục trầm mặt đuổi theo, vẻ mặt oán niệm.

Thịt Thịt sinh ra cho đến nay còn chưa được nửa tháng, nó bị bầy sói vứt bỏ, ngoại trừ lúc trước còn được uống chút sữa sói, sau đó vẫn luôn đói, lúc bị Hứa Tư nhặt được đã đói bụng ba ngày.

Hiện tại được Nguyễn Kiều Kiều đặt dưới bụng dê, ngửi thấy mùi sữa quen thuộc, cái miệng nhỏ nhắn lập tức mở ra, ngậm một vú của đê cái, miệng nhỏ nhắn hút đến mức dính chặt.

Dê cái rất ngoan ngoãn, cũng rất có tình mẫu tử, ngoan ngoãn nằm, mặc cho sói nhỏ này uống sữa của mình.

Dê nhỏ thì ở một bên cọ cọ đầu gối Nguyễn Kiều Kiều, chớp chớp đôi mắt to chảy đầy nước làm nũng, Nguyễn Kiều Kiều thấy dê cái không bài xích, nên buông sói nhỏ xuống, chuyên tâm cho vuốt lông cho dê con.

"Hừ hừ..." Tiếng rên nho nhỏ của dê nhỏ kêu lên.

Nguyễn Kiều Kiều bị chọc cười, quay đầu gọi Hứa Tư: "Anh Tư, anh nhìn con dê cái này thật tốt, nó..." Vừa quay đầu lại, lại nhìn thấy Hứa Tư mang một gương mặt tuấn tú buồn bực đứng ở ngưỡng cửa, mặt không chút thay đổi nhìn cô bé, nhưng trong ánh mắt kia rõ ràng có vài phần u oán.

"..." Nguyễn Kiều Kiều.

Biết rõ tính tình của cậu có bao nhiêu không được tự nhiên, lập tức buông dê nhỏ ra, đi qua kéo cậu lại đây, chỉ vào dê con còn đang vểnh mông nhỏ, cố gắng mút sữa nói: "Anh Tư, cám ơn sói nhỏ mà anh tặng, Kiều Kiều rất thích đó."

Sắc mặt Hứa Tư càng nặng nề, rầu rĩ nhảy ra hai chữ: "Không cho phép."

"..." Nguyễn Kiều Kiều.

Trầm mặc hai giây, mới bất đắc dĩ nói: "Bởi vì là anh Tư tặng, em mới thích, nếu là người khác tặng, em mới không thích đâu!" Lần vuốt mông ngựa này, chính Nguyễn Kiều Kiều cũng cảm thấy đỏ mặt.

Hết lần này tới lần khác Hứa Tư nghe tới rất hài lòng, trên mặt lập tức chuyển đổi, chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé, cùng cô bé nhìn sói con uống sữa.

Mấy cậu nhóc tan học trở về, nhìn thấy sân sau đột nhiên xuất hiện một con sói nhỏ, mỗi người đều vui mừng không thôi.

"Hứa Tư, đây thật sự là em mang về à?" Nhóc Mập Mạp hỏi, sùng bái trong mắt sắp tràn ra, không đợi cậu trả lời, lại cảm thán một câu: "Em thật lợi hại!"

Trong hai tháng này, Hứa Tư thành công phi thăng trở thành người cậu bé sùng bái nhất đời này.

"Đặt tên chưa?" Nguyễn Dực hỏi Nguyễn Kiều Kiều, cũng rất thích con sói nhỏ này.

"Gọi tướng quân đi! Anh nghĩ cái tên này rất anh dũng!" Nguyễn Vĩ nói, yêu thích không buông tay sờ đầu sói nhỏ, bởi vì gần đây đã học một bài văn về sói, nên rất thích sói.

"Không được, gọi là Thịt Thịt!" Nguyễn Kiều Kiều kéo móng vuốt của mấy anh trai ra, ôm con sói nhỏ vào trong ngực, cũng nghiêm trang báo ra tên của nó.

"Không hay lắm, giống tên món ăn như vậy." Nhóc Mập Mạp cau mày, khuôn mặt tròn nhỏ tỏ vẻ không đồng ý.

"..." Nguyễn Kiệt cũng có vẻ mặt muốn nói lại thôi, đây chính là sói, dùng cái tên này thật sự có được không?

"Thịt Thịt rất dễ nghe!" Em út Nguyễn Khánh bình thường không tranh nổi với mấy anh trai, hiện tại bắt được cơ hội, nên nịnh hót tên do Nguyễn Kiều Kiều đặt.

"Em biết gì?! Đi đi!" Nguyễn Phong tức giận trừng mắt nhìn em trai mình một cái, vỗ một phát vào trán cậu.

Nguyễn Khánh bị đánh, có hơi không phục muốn phản bác, nhưng còn chưa mở miệng, lại bị nhóc Mập Mạp tăng mấy cân trong hai tháng này chen ra bên cạnh, hoàn toàn mất đi tư cách phát biểu.

Nguyễn Phong mắng em trai mình xong, quay đầu lại muốn nói nếu không thì đổi tên nhé, lời này còn chưa nói ra, đã đối diện với ánh mắt nhỏ bé đáng thương của Nguyễn Kiều Kiều, so với con dê nhỏ ở sân sau kia còn đáng thương hơn.

Nguyễn Kiều Kiều chớp chớp mắt, bĩu má phấn nộn, rất ủy khuất nhìn cậu: "Anh sáu, Kiều Kiều đặt tên thật sự không hay sao?"

Nguyễn Phong có thể nói gì!

Nói chứ nữa chứ!

Chỉ có thể vứt bỏ lương tâm nói: "Dễ nghe, Kiều Kiều đặt tên là tốt nhất."

Nguyễn Kiều Kiều lại chớp chớp nhìn Nguyễn Kiệt và Nguyễn Dực, miệng nhỏ nhắn đã muốn vểnh lên trời.

Bộ dạng nhỏ bé đáng thương kia ——

"Được."

"Dễ nghe!"

Hai anh trai ôm ngực, không có tiền đồ theo đó rơi vào tay giặc.

Về phần ba anh trai nhỏ khác, Nguyễn Kiều Kiều trực tiếp lựa chọn bỏ qua, có ba anh trai này vỗ tay đồng ý, ba anh trai nhỏ kia cái gì cũng không dám nói.

"..." Nhóc Mập Mạp, ủy khuất sờ cái bụng mềm mại của mình, em gái không làm nũng với cậu, quả nhiên là thịt cậu ăn còn không đủ nhiều, bộ dạng còn chưa đủ cao lớn!

Nhóc Mập Mạp sờ bụng mình, âm thầm thề, sau này cậu nhất định phải ăn nhiều hơn! Phát triển mạnh mẽ hơn!

Sói con đã có tên cứ như vậy định cư ở Nguyễn gia, bởi vì nó là tâm can bảo bối của mấy cậu nhóc Nguyễn gia, bọn họ tự động tìm chút rơm rạ, mời ông lão trong thôn biết làm thủ công nhờ dệt một tấm thảm cỏ, vây quanh bốn phía, lại trải một miếng vải không cần dùng nữa, coi như là tổ của sói nhỏ.

Mấy người còn vì đặt ổ cỏ ở trong phòng ai mà ra tay, cuối cùng bị Nguyễn Kiều Kiều bưng tổ mang đi, sói nhỏ đi theo bên cạnh cô bé, vẫy cái đuôi nhỏ ngắn ngủi lại vểnh lên, có vẻ rất vui vẻ, xem ra đối với quyết định này tương đối hài lòng.

"..." Mấy anh trai trơ mắt nhìn, lại cũng không dám ngăn cản, lúc Nguyễn Kiều Kiều nhìn qua, còn phải duy trì tươi cười, không thể làm cho cô bé cảm thấy họ mất hứng.

Chỉ có sắc mặt Hứa Tư dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đen xuống.

Cậu còn không được ngủ chung phòng với cô bé!

Ngày hôm sau, việc đầu tiên Nguyễn Kiều Kiều ngủ dậy, chính là nhìn tổ cỏ đặt ở trong góc, không nhìn thấy sói nhỏ ở bên trong, có hơi lo lắng bò dậy, Hứa Tư bên ngoài cũng không biết tại sao lại phản ứng nhanh như vậy, lập tức đi vào.

Nhìn Hứa Tư đi vào, Nguyễn Kiều Kiều thậm chí hoài nghi, có phải cậu vẫn âm thầm chờ hay không?

Bằng không sao mỗi lần đều có thể kịp thời như vậy? Ngay sau khi cô bé rời giường, cậu đều có thể phát hiện ra ngay lập tức?

Hiện tại chuyện Nguyễn Kiều Kiều rời giường, Bà nội Nguyễn cơ bản buông tay ra, tất cả đều do Hứa Tư tới làm, khi trước hôm chủ nhật, mấy anh trai Nguyễn Kiều Kiều còn có thể tranh thủ cơ hội, ôm em gái mềm mại rời giường, nhưng từ khi có Hứa Tư, cũng cơ bản không có chỗ cho bọn họ.

Ngay từ đầu, Nhóc Mập Mạp còn vì chuyện này mà tỏ vẻ bất mãn.

Nhưng Hứa Tư cơ bản không để ý tới cậu, cậu bé tức giận đến mức thở hổn hển ở một bên, cậu giống như không có việc gì, nên làm cái gì thì làm, dần dà, Nguyễn gia đã dưỡng thành thói quen này, để cho cậu giúp Nguyễn Kiều Kiều rời giường.

Ngay cả Nguyễn Kiến Quốc cũng ngầm đồng ý với sự tồn tại của chuyện này.

Hứa Tư giống như trước kia, đỡ Nguyễn Kiều Kiều xuống giường, lấy dép lê, lại dắt cô bé ra sân rửa mặt đánh răng, làm xong những thứ này, mới để cho cô bé ngồi trên băng ghế nhỏ trong nhà chính, cậu đi bưng bữa sáng còn nóng trong bếp cho cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp