Ánh Kiều vừa mới hết nguyệt sự, hơn nữa tình cảm hai người lại hòa hợp, hắn có thể chắc chắn rằng nàng hoàn toàn không mang thai. Lý do lừa gạt hoàng đế là vì muốn hoàng đế từ bỏ ý định chỉ hôn cho hắn, không ngờ khéo quá hóa vụng, ngược lại còn rước lấy họa lừa dối vua.
Hoàng đế quan tâm thần tử, đa phần chỉ giả vờ một chút, quanh đi ngoảnh lại liền quên. Cho nên giả vờ nói có con có thể qua mặt được lúc này, cho dù sau này hoàng đế nhớ đến bào thai trong bụng Ánh Kiều thì chỉ cần nói là không bảo vệ được là ổn.
Không ngờ ân sủng của hoàng đế lại quá lớn, thế mà còn định sai thái y bắt mạch cho Ánh Kiều.
Quý Văn Diệp hoảng sợ, nhất thời không biết nên đối phó như thế nào: "Thê tử chỉ là một phụ nữ bình thường, không dám nhận ân sủng này..."
"Ôi, không thể nói như thế, bắt mạch một chút, cẩn thận xem thử có chỗ nào không ổn không." Hoàng đế có thể kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước đều là nhờ vào hậu cung của hoàng huynh không yên ổn, cứ sẩy thai, giết con máu chảy thành sông nên phiên vương ông mới có cơ hội này. Con của ông rất nhiều, không sợ con cháu tuyệt tự, nhưng Quý Văn Diệp dù sao cũng là người con trai chịu thiệt thòi nhất của ông, cho nên xuất phát từ tình yêu thương của trưởng bối đối với vãn bối, ông mới mong muốn chi của Văn Diệp có thể có nhiều con cháu, sinh sôi nảy nở không ngừng.
Quý Văn Diệp đành nói: "Tạ chủ long ân."
Không thể khiến hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, chỉ đành tiếp tục con đường khi quân mà chạy đến cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT