Ánh Kiều có một loại dự cảm rằng việc nàng đồng ý lời cầu hôn của Quý Văn Diệp là đúng đắn, từ kết quả mà nói, chắc chắn sẽ tốt hơn việc từ chối hắn. Hơn nữa, nàng cũng có ý với hắn, nếu hắn thật lòng vì nàng mà thay đổi, thì nàng sẽ gả cho hắn. Nàng nhẹ nhàng nói: “Ta đã đồng ý với chàng rồi, để ta buộc xiêm y lại đã.”
Hắn cười yếu ớt nói: “Sao nghe như ta không cho phép nàng buộc xiêm y, nàng mới đồng ý ta vậy?”
Nàng lắc đầu: “Đương nhiên không phải.”
Quý Văn Diệp mỉm cười với nàng, “Nàng không muốn thân mật với ta,” vừa chạm vào mặt nàng, vừa hôn nàng vài cái, “Ta vẫn luôn nghĩ về nàng.”
Ánh Kiều nói thật lòng, lo lắng nhìn ra ngoài cửa: “Nghĩ thì có nghĩ, chỉ là không muốn ở đây.”
Hắn nhịn cười, vuốt mũi nàng: “Nàng còn dám nói nghĩ, không biết xấu hổ!”
Nàng bĩu môi, sửa sang lại xiêm y: “Ai không biết xấu hổ thì tự biết, chẳng liên quan đến ta.” Quý Văn Diệp chưa đủ thỏa mãn, để nàng mặc áo bông, chủ yếu là sợ nàng lạnh, đợi nàng sửa sang lại quần áo, hắn vẫn cách lớp áo, vuốt ve nàng. Tay hắn từ dưới cánh tay nàng ôm qua, đặt lên ngực nàng mà xoa nắn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT