Ánh Kiều đóng cửa lại, rồi vội vàng chạy vào trong nhà, thấy nha hoàn đó đang quỳ trên sàn, vừa khóc vừa nức nở: “Vân công tử, xin ngài hãy đến thăm cô nương nhà ta, những điều đã hứa trước đây, ngài không thể đổi ý được đâu. Cô nương nhà ta cứ mong ngóng ngài mãi, giờ đã ốm yếu lắm rồi… Nhìn như hoa tươi giờ chỉ còn là một cành bạc phếch.”
Vân Thành Nguyên tỏ vẻ bất lực, không biết phải làm sao, có đỡ cũng không phải, không đỡ cũng không xong.
Lúc này, Ánh Kiều chạy vào, Vân Thành Nguyên định giải thích: “Cái này… Ờm…”
Hiện tại Ánh Kiều không có thời gian để nghe họ giải thích, nàng mạnh mẽ kéo nha hoàn đó ra: “Cô phải trốn đi, nhà ta có người quan trọng đến, nếu bị phát hiện có cô ở đây, chúng ta phải gặp rắc rối lớn, có chuyện gì thì đợi người đó đi rồi hãy nói.”
Vân Thành Nguyên ấp úng: “Ai, ai đến vậy?”
“Là Tứ thiếu gia——” Ánh Kiều mỉm cười nói.
Vân Thành Nguyên ngạc nhiên, lập tức chỉ vào trong phòng và bảo nha hoàn đó: “Xảo Nguyệt, ngươi mau đi trốn dưới gầm giường, đừng phát ra tiếng. Đợi người đi rồi, có gì thì từ từ bàn bạc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT