Toang rồi.
Bạo quân độc ác, tàn nhẫn, thích hành hạ đến chết bắt đầu thay đổi rồi.
- Nếm thử cái này đi, đâu là trái cây do ngoại bang mới tiến cống, rất tươi mới.
- Đây là gấm Vân Nam, mặc vào rất thoải mái.
- Dạo này nàng béo lên rồi, cảm giác khi sờ càng thích hơn.
Bạo quân cong môi, than thở một tiếng.
Đêm nay trăng sáng, sao thưa, tôi và bạo quân nằm trên ghế bập bênh. Tôi vỗ lên cái tay không yên phận của y, chọc cho y cười nhẹ một tiếng.
- Cũng đâu phải chưa từng chạm vào, nếu không nàng chạm lại ta? – Y đặt tay tôi lên chỗ nào đó.
Tôi: “...”
Cảm giác cặp vợ chồng già này là chuyện gì vậy trời?
Tôi ăn chút đồ ăn, trong cơn buồn ngủ mơ màng dường như bên tai loáng thoáng có tiếng người nói chuyện.
- Không giết người nữa, đừng rời xa ta.
Tôi mơ mơ màng màng còn tưởng là sếp lại giao nhiệm vụ:
- Không tăng ca, nô lệ tư bản cũng có tôn nghiêm!
Bên tai im lặng một lúc, sau đó là một tiếng cười nhẹ.
- bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT / Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích -
Dựa theo lẽ thường mà nói, bên cạnh bạo quân chắc chắn sẽ có một yêu phi.
Trước đây khi những quan viên trong triều kia nghe tin bạo quân sủng hạnh tôi thì tôi cho rằng là yêu phi hại nước, muốn mượn cớ này, chính nghĩa mà đứng ra muốn xử chết tôi. Nhưng không ngờ rằng bạo quân không hề hoang dâm vô độ. Thậm chí còn không nóng nảy như trước đây nữa, không còn một lời không hợp là giết người. Y lại còn bắt đầu chăm chỉ xử lý chính vụ, rất có bộ dạng muốn làm một minh quân tử tế?! Càng đừng nói đến cái dáng vẻ ấy đã kiên trì đằng đẵng cả một tháng.
Hồi mới đầu còn có người nói là chỉ là thể hiện bên ngoài, bạo quân sắp sửa trở thành hôn quân rồi. Sau đó chúng đại thần từng người từng người một đều không lên tiếng.
Bạo quân thế mà lại thật sự chuyên cần chính sự, yêu dân rồi! Mấy lão già khọm kia đều cảm động đến mức khóc không thành tiếng.
Bạo quân của bọn họ cuối cùng cũng trưởng thành rồi! Mà tôi là người thúc đẩy bạo quân thay đổi, trở thành tiên nữ giáng trần trong miệng mấy ông lão kia, khiến cho bạo quân sáng nắng chiều mưa cải tà quy chính!
Đám đại thần: - Trời xanh có mắt!
Tôi không khỏi có được một cái danh hiệu, không nhịn được mà run rẩy.
Bây giờ đám đại thần người nào người nấy đều thành những bậc phụ huynh giục cưới: - Bệ hạ mau lập hậu đi!
Bọn họ sợ tôi sẽ chạy mất, bạo quân sẽ lại trở lại thành kẻ hỉ nộ vô thường trước đây.
Trong tẩm điện, bạo quân tựa cằm lên vai tôi:
- Thành hôn với cô đi, cô sẽ không để nàng phải ấm ức.
Tôi nhìn y bởi vì chăm chỉ xử lý chính vụ mà dưới mắt có quầng thâm mắt.
Bạo quân từ trước đến nay luôn là muốn làm gì thì làm, y không sợ bị người khác thóa mạ thiên cổ, nhưng lại lo ta và y ở bên nhau sẽ phải mang tiếng xấu. Nhưng y lại cố gắng như vậy để cứu vớt thanh danh của bản thân.
Y thật là, tôi khóc ngất thôi.
Bạo quân này lại còn là một kẻ yêu đương não tàn.
Có người vì tôi mà làm đến bước này, tôi nói không cảm động là giả. Nhưng mà tôi không phải người của thế giới này, đánh bậy đánh bạ mà đến đây, từ nơi sâu thẳm, tôi có dự cảm là mình sẽ rời khỏi thế giới này. Nhưng tôi nên nói với bạo quân như nào bây giờ?
Tôi nhận ra, thế mà tôi lại không nỡ rời xa y.
Aizz.
Một nô lệ tư bản lãnh đạm như tôi rốt cuộc vẫn bị y truyền bệnh yêu đương não tàn sang.
Không chờ tôi do dự, cơ hội rời đi đã đến rồi.
Chạng vạng tối khi bạo quân và một đám đại thần đang nghị sự trong thư phòng, tôi nằm trong tẩm điện của y mukbang thì giây sau có một người mặc áo choàng đen xông đến.
Mặc dù có ám vệ nhưng đối phương lần này đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, nhiều nhân thủ, hơn nữa người nào người nấy đều võ công cao cường.
Mắt thấy tôi sắp bị bắt đi, cuối cùng bạo quân cũng chạy tới kịp. Cả người toàn là lệ khí, y bảo vệ tôi sau lưng y. Y nói chờ lát nữa sẽ rất đâm máu, bảo tôi trốn xuống gầm giường, không cần nghe gì hết.
Kể từ sau lần y bắt tôi nhìn y giết người rồi tôi không ăn uống được gì, loại hiện trường giết người này tôi không còn nhìn thấy nữa.
Tôi thấy nét mặt của y thì đã biết lát nữa hiện trường sẽ là một mảnh đẫm máu cấp địa ngục.
Sau khi tôi ngoan ngoãn trốn xuống gầm giường, tôi lại không nhịn được mà lo lắng cho y.
Thích khách của đối phương rõ ràng là không từ giá nào, bạo quân thật sự có thể ứng phó sao?
Bên ngoài thỉnh thoảng lại vang lên tiếng thét gào, còn có tiếng kiếm sắc đâm thủng da thịt. Không biết có phải do chịu quá nhiều khiếp sợ rồi không, thế mà tôi lại ngủ mê man.
Khi tỉnh lại lần nữa, tôi nhận ra mình đã quay lại, đang nằm trên chiếc giường ở thời hiện đại.
***
Tôi khôi phục lại cuộc sống bình thường nhưng lòng lại cứ trống rỗng.
Đại sư online rồi, đại sư nói có quá nhiều biến cố, đại sư không thể giải quyết được nữa.
Mỗi ngày khi đến 3 giờ thì tôi lại ngẩn người. Tôi nghĩ đến bạo quân đang ở một thế giới khác sống như thế nào, bỗng nhiên tôi rời đi, liệu y có tức giận không?
Lại lần nữa biến lại thành bạo quân tàn nhẫn, hung ác.
Cũng có khi đêm đến, mắt không chớp lấy một cái, giống như giây tiếp theo sẽ có thể nhìn thấy bóng người ngày xưa. Nhưng thức đến ba giờ sáng lại chẳng thấy gì.
Một tháng sau, vào buổi sáng trời mưa, tôi lại lần nữa nhìn thấy người quen thuộc, nằm bên cạnh tôi.
Tôi che miệng lại, sững sờ một lúc lâu.
Vẫn là y ôm lấy tôi vào lòng: - Sao vậy? Thấy ta vui đến mức không thốt nên lời?
Tâm trạng của tôi kích động không thôi: - Sao tự nhiên anh lại xuất hiện rồi?
Bạo quân híp mắt: - Không muốn ta tới?
Tôi cắn y một cái: - Anh biết là em không có ý đó mà!
Bạo quân cười to ha ha, hôn môi tôi:
- Không sai, cô đã nghĩ cách để đến đây, hơn nữa cũng không định đi nữa, sợ sao?
- Sợ con khỉ, anh vứt bỏ hoàng vị không cần nữa?
- Ta đã tìm được người kế vị thích hợp trong đám con cháu của dòng thứ, từ trước đến giờ ta vẫn luôn khinh thường hoàng vị, ngược lại ngày nào ta cũng nhớ nàng. Còn nàng thì sao? Đồ không có lương tâm.
Tôi đỏ mặt đấm lên ngực y.
Tôi nhận ra sức lực của y không bị hạn chế nữa, chỉ là dáng người hơi gầy đi so với trước đây,
Đã lâu như vậy không gặp, những lời âu yếm cứ tôi một câu, anh một câu, bầu không khí đã tăng lên, hai chúng tôi thuần thục mà hôn nhau. Nhưng tôi quên mất ở đây không phải tẩm điện.
Mẹ tôi mở cửa ra thì nhìn thấy con gái yêu của bà ấy và một người đàn ông đã ôm hôn thắm thiết trên giường.
***
Tôi không dám hít thở mạnh bị bố mẹ kéo ra sau lưng.
Đối lập với tôi, bạo quân thì càng bình tĩnh hơn mà tiếp nhận thẩm vấn từ bố mẹ tôi.
Thậm chí y còn cho tôi một ánh mắt trấn án. Tôi vẫn rất căng thẳng.
Sắc mặt của bố mẹ tôi không tốt cho lắm. Đổi lại là ai cũng sẽ không thể tiếp nhận nổi có một tên đàn ông bỗng nhiên chạy lên giường con gái cưng của họ.
Tôi muốn đứng lên giải thích, mẹ tôi bảo tôi im miệng lại.
Biểu cảm của bố mẹ tôi trong lúc nói chuyện với bạo quân rất nghiêm túc, tôi cực kỳ sợ hãi.
Bạo quân đã quen cao cao tại thượng, bị người khác chất vấn như vậy, không biết sẽ làm ra chuyện gì không hay nữa,
Nhưng chuyện tôi lo lắng không hề xảy ra, cả quá trình vẻ mặt của bạo quân vẫn là con rể tốt. Hơn nữa còn thể hiện ra năng lực ứng biến cực kỳ giỏi, dập tan cơn tức giận của bố mẹ tôi.
Tôi trợn mắt há miệng.
Cuối cùng bố mẹ tôi vẫn không hài lòng bởi vì bây giờ bạo quân không có công việc.
Lần này tôi đứng chắn trước mặt y, tỏ rõ quyết tâm muốn ở bên cạnh y cùng với những kế hoạch trong tương lai.
Ánh mắt của bạo quân ở sau lưng nhìn tôi càng sáng hơn, nồng cháy hơn.
Sau khi tôi liên tục đảm bảo bạo quân không phải lăn lộn trong xã hội đen, bố mẹ tôi không biết nên làm sao nhưng cũng hòa hoãn hơn nhiều rồi.
Dù sao từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng gây chuyện, tự có chủ kiến của bản thân, bọn họ đều tình nguyện tin tưởng tôi. Tôi cũng chắc chắn sẽ không cô phụ sự tín nhiệm của bố mẹ với ánh mắt chọn đàn ông của tôi.
Sau đó bạo quân vì để cho tôi một cuộc sống tốt hơn đã bắt đầu cố gắng hòa nhập với cuộc sống ở hiện đại. ( truyện trên app T Y T )
Sau nhiều năm y dựa vào vẻ ngoài xuất chúng, đã trở thành ảnh đế chạm tay vào là có thể bỏng. Được công nhận là thê nô trong giới.
Mưa pháo hoa, tuyết nhân tạo, cầu hôn bằng máy bay không người lái trên hải đảo, hôn lễ hoa hồng. Lãng mạn tất cả đều được người cổ đại như y thử hết.
Sau khi chúng tôi kết hôn, y yêu thương tôi trong lòng bàn tay.
Ở hiện đại không có nô bộc, giặt quần áo, nấu cơm ở nhà đều do y làm. Tôi lo lắng công việc của y bận bịu, muốn mời một cô giúp việc nhưng y lại từ chối.
- Anh không muốn trong nhà có người khác làm phiền hai chúng ta, Nếu đã nghĩ cho anh như vậy, tối nay ngủ muộn chút nhé, tôi qua còn chưa đủ em đã ngủ rồi.
Y còn hơi oán hận trong lòng.
Tôi xấu hổ: ... mãi không kết thúc!
Y cười: - Do vợ khiến người ta yêu thích, không thể trách anh được.
Ông trời ơi.
Bạo quân đã từng xấu tính xấu nết, trải qua mài giũa của năm tháng đã trở thành một người chồng dịu dàng, khôi hài.
Sau khi kết hôn, tôi cũng không từ chức. Mặc dù không muốn làm nô lệ tư bản nhưng chồng đã cố gắng như vậy, tôi cũng có động lực hơn, muốn trở thành người ưu tú hơn.
Dựa vào sự cố gắng của bản thân, toi trở thành cán bộ lãnh đạo có tư cách và sự từng trải, ngoài ra tôi còn có nghề phụ là viết tiểu thuyết.
Sau khi câu chuyện về nô lệ tư bản và bạo quân kết thúc, nó nhận được sự yêu mến từ đông đảo độc giả, còn được bán bản quyền chuyển thể thành phim.
Mà câu chuyện của tôi và y vẫn tiếp tục một cách ngọt ngào.