Chờ đám người Liêm Viễn Kiệt rời đi. Kiều Diệp đút cho Tiểu Bạch mấy viên mật hoàn, trấn an nó một trận.
Để nó về sau nhất định phải cẩn thận, lúc có người lên núi liền tận lực tránh né trốn đi. Lúc này mới để nó về hang ổ.
Nàng nói với ba người Lận Hạo: “Bây giờ chúng ta đi bắt trâu rừng đi, cách nơi này không xa.”
Bọn Lận Hạo gật đầu: “Được!”
Vừa đi, Lận Hạo vừa hỏi: “Ngươi không mang con rắn này về nhà nuôi sao? Ta nhìn cũng rất hiểu nhân tính.”
Hắn sau khi thấy con đại bạch mãng xà kia, liền cảm giác rất hiếm lạ, cũng rất muốn nuôi, chỉ tiếc loại bạch mãng này chỉ có một con như vậy, hắn muốn cũng không có cách nào. Với tính tình của Kiều Diệp, chắc chắn sẽ không bán cho hắn.
Kiều Diệp trả lời: “Nhà chúng ta bây giờ quá nhỏ, không thích hợp nuôi. Chờ xây xong tòa nhà mới, ta sẽ mang nó về trông nhà hộ viện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play