Quý Hành Tung không nói chuyện, anh cảm thấy vị hôn thê kia của mình sẽ không quá nguyện ý đâu.
"Anh, anh thật sự cưới ư?" Lục Anh Viễn cảm khái xong, không nhịn được nhìn về phía Quý Hành Tung tò mò hỏi thăm.
Mấy người bọn họ chỉ có cậu ta và Quý Hành Tung ở trong bộ đội. Quý Hành Tung đã lăn lộn tới vị trí thiếu tá, cũng không phải người nào ở cái tuổi này cũng làm được như vậy. Mới 25 26 tuổi đã trở thành thiếu tá, hoàn toàn chính là cọc tiêu của bộ đội, là nhân tài kiệt xuất. Huống hồ hiện giờ đã là thời đại nào rồi, đã sớm không thịnh hành việc ép duyên cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa. Lục Anh Viễn nghĩ, chỉ cần Quý Hành Tung đưa ra lời phản đối phỏng chừng không có ai có thể ngăn anh lại được.
Quý Hành Tung duỗi tay đẩy cậu ta ra, lười đáp lại.
Cuối cùng Quý Hành Tung vẫn bị nhóm người này nửa lôi nửa kéo tới trên sân bóng rổ, vừa vặn gặp phải Chương Năm đang nghỉ ngơi giữa trận nên đi thẳng tới nơi nghỉ ngơi. Chương Năm thay một bộ đồ ngắn tay rộng thùng thình, tháo xuống chiếc kính phẳng luôn đeo hàng ngày do phải dùng máy tính, đôi mắt hẹp dài kia hới nhấch lên, tóc đen hai bên tai bị mồ hôi dính ướt, thoạt nhìn có chút quyến rũ gợi cảm.
Từ trước tới nay Chương Năm và Quý Hành Tung đều không phải là cùng một loại người.
Lúc trước Quý Hành Tung học học viện lục quân, các hạng mục thi cử khảo hạch đều là tuyệt đối, thể năng siêu quần, thế cho nên kỷ lục mà anh sáng lập đã nhiều năm rồi chưa có người phá vỡ. Cuối cùng nhưng người mới vinh dự báo tên thay thế chính là Chương Năm.
Nhưng mà Chương năm cũng không có dựa vào thể năng kinh người như Quý Hành Tung mà dựa vào kỹ thuật công nghệ tinh vi nhiều lần đoạt giải, tiếp nhận bảng vinh dự ở học viện của Quý Hành Tung.
Khi mà Chương năm nhìn thấy đoàn người Lục Anh Viễn tới đây, ánh mắt anh trực tiếp dừng lại trên người Quý Hành Tung đứng giữa đám đông.
Chương Năm chỉ cần nghĩ tới chuyện có khả năng Chương Dạng sẽ phải gả cho Quý Hành Tung thì trong lòng không kiềm chế được có chút bực bội. Quả thật Quý Hành Tung vô cùng ưu tú nhưng dưới con mắt anh, giá trị của Chương Dạng tuyệt đối có thể lựa chọn được người càng tốt hơn. Quý Hành Tung rất bận bịu, cơ hồ cả một năm đều ở trong bộ đội, số lần về nhà rất ít, người như chị gái anh ta nhìn chính là đóa hoa trong nhà kính, bất luận có muốn gả chồng hay không đều hẳn là phải bị nuôi dưỡng mới đúng. Chương Năm nghĩ, nếu thật sự Chương Dạng sẽ lấy Quý Hành Tung thì sau này không phải là người kia thường xuyên vắng vẻ chị của anh ta?
Tưởng tượng tới khả năng lớn nhất này thì anh bắt đầu chẳng có chút sắc mặt tốt nào với Quý Hành Tung cả. Năm đó có người nói mối hôn ước từ bé này Quý Hành Tung không phản đối cũng đã khiến anh cảm thấy vô cùng không thoải mái. Anh không hi vọng tương lai Chương Dạng phải chịu ủy khuất, rốt cuộc anh và người chị gái thường xuyên xa điệp trùng dương này là song sinh. Đối phương sống không được tốt anh cũng không vui.
Lục Anh Viễn đã duỗi tay tiếp đón với người bên Chương năm rồi, sau khi Chương Năm nhìn thấy thế mà Quý Hành Tung cũng muốn lên sân đấu thì dứt khoát không nghỉ ngơi nữa mà đi theo lên.
Bạn tốt Trần Tư Nam thấy thế nhíu mày hỏi: "Không phải cậu nói là muốn nghỉ ngơi sao?"
Chương Năm: "Còn có thể làm được."
Ánh mắt Trần Tư Nam nhìn theo phương hướng mà Chương Năm đang nhìn, sau khi nhìn thấy Quý Hành Tung xong thì trên mặt tức khắc hiện vẻ đã hiểu rõ.
"Được rồi." Anh ta cũng biết chút gợn sóng giữa Chương Năm và Quý Hành Tung, lười mở miệng khuyên nhủ, người hai bên nhanh chóng vận động làm nóng thân thể sau đó vào sân đánh bóng.