Vương Nhị Ma thấy người chống lưng của mình đã đến, trong lòng lập tức can đảm hơn, vội vàng thêm mắm dặm muối kể lại chuyện vừa xảy ra, cuối cùng uất ức nói: “Đoạn sư huynh, ngài phải làm chủ cho tiểu nhân, nếu không sau này đám người phía dưới ai còn nghe theo sự quản lý của tiểu nhân nữa.”
Đoạn Hoa Minh sắc mặt nghiêm nghị, nhìn Vương Bân với ánh mắt lạnh lùng, nói: “Làm việc mà lại lơ là, nếu làm hỏng linh dược, giết ngươi cũng không đủ để bồi thường. Từ hôm nay trở đi, trục xuất khỏi Linh Dược Cốc, lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi đây.”
“Đoạn sư huynh, người này có quen biết với ta, hôm nay ta gặp hắn chỉ là trò chuyện vài câu, chẳng lẽ chỉ vì chút chuyện này mà phải giáng xuống hình phạt nặng như vậy sao?” Tiêu Thần sắc mặt hơi âm trầm, chậm rãi nói.
“Hắc hắc, Tiêu sư đệ, không phải sư huynh không nể mặt ngươi, mà là do trách nhiệm. Trước khi bế quan, sư tôn đã giao tất cả mọi việc trong cốc cho ta quản lý, nếu xảy ra sơ suất thì sẽ rất phiền phức. Cho nên chuyện này cứ quyết định như vậy đi, sư đệ đừng nói thêm nữa.”
Đoạn Hoa Minh cảm thấy mình đã giành lại thế thượng phong, thần sắc không khỏi có chút đắc ý.
“Nếu ta không đồng ý thì sao?” Tiêu Thần mặt không cảm xúc nói.
Đoạn Hoa Minh nheo mắt, sắc mặt cũng trở nên lạnh nhạt: “Sư đệ e rằng còn chưa có tư cách này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play