Chị dâu cả Kiều gật đầu, em trai chị ấy là người có tính tình cứng nhắc, hứa gì thì sẽ làm. Vì đã hứa với chị ấy sẽ chăm sóc Vinh Phong một thời gian nên nhất định sẽ nghiêm khắc. Đến lúc đó mình mắt không thấy tâm không phiền, miễn cho sau khi nhìn thấy con trai lại đau lòng.
Triệu Quỳnh Hoa thở phào nhẹ nhõm: “Mong là sẽ tốt hơn.”
Già rồi lại sống cùng bọn trẻ thì luôn luôn nhịn không được mà lo lắng cho con cháu.
Sau khi hỏi cho Vinh Phong xong thì lại nghĩ đến Vinh Thư nên hỏi con dâu hai: “Không phải dì nhỏ của nó đang dạy học sao? Có thể nhờ con bé giúp dạy Vinh Thư nhà chúng ta được không? Vinh Thư học được mà, mấy đứa đừng có ép buộc nó quá, để nó từ từ mà học."
Cô giáo nói đứa trẻ này rất thật thà...vậy không phải là ngu sao? Nhưng người ta thường nói người chậm thì phải bắt đầu sớm, dù Vinh Thư không thông minh nhưng lại thắng ở chỗ chịu học, cho dù thi trượt nhưng điểm thi cao hơn đứa mà giáo viên luôn nói có chút khôn vặt là Vinh Quân.
Nhưng đáng tiếc thằng hai với con dâu hai hở một chút là lại mắng, lúc mắng còn tiện thể so với Vinh Quân, mắng riết rồi con cái sinh ra sai lầm.
Triệu Quỳnh Hoa nghĩ đến đây vỗ nhẹ chân, tạo nghiệt mà! Quả nhiên nuôi con trăm tuổi thì đã lo hết chín mươi chín năm, cả nhà đều như thế này thì làm sao bà có thể yên tâm cho được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT