Chương Chương ngơ ngác, vội vàng nói: “Không đúng, chỉ có một Chương Chương thôi.”
Nữu Nữu luôn nói cậu ấy là được cha mẹ nhặt từ ngoài đồng về, nếu mà không ngoan thì sẽ ném trở về nhặt thêm một đứa khác nữa. Chương Chương cảm thấy sao có thể như vậy chứ, Nữu Nữu đáng thương biết bao, nếu nhặt thêm một đứa con nữa thì sẽ không còn là Nữu Nữu nữa.
Chương Chương mím môi, cảm thấy chân heo không còn thơm lắm, lo lắng hỏi: “Không phải con được nhặt trong mương nước đâu phải không ạ? Cũng không có nhiều Chương Chương đâu đúng không?”
Ninh Du nhéo má cô bé nói: “Mỗi một mình con thôi là cha mẹ đã đủ bận rồi, làm sao có thể có nhiều hơn được nữa? Con xinh đẹp như vậy, nếu là nhặt được thì làm sao mà con có thể giống cha và mẹ được."
Chương Chương lập tức vui mừng trở lại, ngẩng cao đầu ưỡn ngực: “Đúng vậy con giống cha! Con không phải nhặt được.”
Hoành Hoành thật sự không chịu nổi cô em ngốc nghếch này nữa nên bưng bát ngồi trước bếp ăn chân heo.
Tiếng ùng ục trong nồi vang lên, giò heo kho dưới cái sạn của Kiều Trà Trà đã có thể ra nồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT