“Thành Phượng Hoàng! Tải!” Tả Tiểu Đa có chút không kiên nhấn, tiếng địa phương của tên thích diễn phía bên kia nói liên tục không dứt.
“ồ... là cậu chủ à” Phương Nhất Nặc chỉ chần chờ một giây đồng hồ đã nhiệt tình lên.
Trong lòng lại oán thầm, lúc nào mà ta biến thành đầy tớ của nhà ngươi rồi? 'Thế nào mà ngay cả cậu chủ cũng gọi ra rồi?
“Bây giờ ta đã tới Phong Hải rồi.” Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi ở chỗ nào của Phong Hải? Tình hình thế nào rồi?”
“Ta mở một cửa hàng đối diện trường Cao Võ Tiềm Long ở Phong Hải. Cửa hàng đồ lót phụ nữ lớn nhất kia chính là cửa hàng của ta.”
Phương Nhất Nặc hoàn toàn tỉnh táo, lập tức báo cáo tình hình của mình.
“Cửa hàng đồ lót phụ nữ á hả?”
Tả Tiểu Đa trực tiếp lơ mơ.
Con mẹ nó ngươi bán đồ lót phụ nữ ở cửa Cao Võ Tiềm Long thật đó hả?
Này thật sự là... thật đúng là khẩu vị nặng quá mà!
“Đúng vậy cậu chủ, ngươi nói đang ở bên cạnh Cao Võ Tiềm Long, ta suy nghĩ dứt khoát cứ dùng số tiền lớn mua lại hai cái cửa hàng mặt tiền đối để làm đại lý chuyên kinh doanh các nhãn hiệu đồ lót hàng đầu thế giới, hiện nay làm ăn rất khá."
Trong lời nói của Phương Nhất Nặc lộ vẻ đắc ý dạt dào, đầy mãn nguyện. Người Vu Minh muốn tìm ta sao? Ai có thể dự đoán được đường đường Phương Nhất Nặc ta đây, cao thủ cảnh giới Hóa Vân nửa bước Ngự Thần lại sẽ trốn ở chỗ này bán đồ lót phụ nữ chứ?
Chính mình lúc trước nhạy bén như vậy, thật đúng là bội phục chết chính mình mà.
Tả Tiểu Đa thì lại đầu đầy hắc tuyến.
“Ta muốn hỏi ngươi, ngươi bán đồ lót phụ nữ vậy ta làm sao thường xuyên qua đó liên hệ với ngươi được hở?”
Tả Tiểu Đa tức giận nói: “Dù sao ta cũng là hotboy đương nhiệm của Cao Võ Tiềm Long, ngươi định để ta mỗi ngày đều đi dạo của hàng đồ lót nữ à?”
Phương Nhất Nặc nghe vậy đổ mồ hôi.
Đúng vậy, chuyện này là ta suy xét không quá chu toàn, chỉ nghĩ đến vấn đề an toàn của chính mình nhưng lại không cân nhắc đến Tả Tiểu Đa...
Từ từ.
“Hotboy trường đương nhiệm hả?”
Phương Nhất Nặc cảm thấy buồn bực, ngươi sao lại được bình chọn thành Hotboy trường đương nhiệm rồi? Bây giờ kỳ tập huấn học sinh mới của các ngươi hẳn là còn chưa xong mà?
Biệt hiệu của ngươi bây giờ không phải là Kiếm Vương à?
“Trọng điểm chú ý của ngươi có phải là có vấn đề không hả!”
Tả Tiểu Đa bị vạch trần thì hơi nổi giận nói: “Bây giờ là ta hỏi ngươi vấn đề liên hệ!”
“Cũng không có việc gì, đợi ta xây lại cửa hàng mặ n bên cạnh thành tiệm cà phê được không? Đi mua sắm với phụ nữ nếu mệt mỏi có thể đến đó nghỉ ngơi, sau đó làm mấy phòng riêng ở lầu hai lầu ba, vậy thì không phải là cái gì cũng giải quyết được rồi sao?” Phương Nhất Nặc rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp giải quyết xong xuôi, bộ dáng ông đây có rất nhiều tiền.
Hơi thở không thiếu tiền kia gần như muốn chui ra từ ống nghe điện thoại. “Có tiên ghê vậy à?”
“Khụ khụ, chút lòng thành.” Phương Nhất Nặc đắc ý dào dạt: “Với thủ đoạn của ta thì ba ngày là có thể để hắn chuyển đi!”
Tả Tiểu Đa không biết nói gì, nói: “Ngươi tính toán đi, đừng để người ta lỗ tiền.”
“Hiểu rồi hiểu rồi, chuyện này ta còn có thể không hiểu sao, cẩn thận bậc nhất, an toàn quan trọng nhất, vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì không gọi là vấn đề!”
“Còn có một chuyện, chỗ ta cần một chút Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm, ngươi kiếm cho ta một ít.” Tả Tiểu Đa mệnh lệnh nói.
Dù sao cũng là Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm, mặt dù da mặt Tả Tiểu Đa dày cũng không thể không biết xấu hổ nói rõ phải bao nhiêu, có thể có một chút là được rồi!
“Không thành vấn đề! Không. u chủ ngươi cần bao nhiêu? Ta sẽ nhanh chóng chuẩn bị." Phương Nhất Nặc ôm đồm nhiều việc.
Đối với Phương Nhất Nặc mà nói, tiền xem là cái gì chứ? Tinh Hồn Ngọc, đó lại tính là cái gì?
Thành Phong Hải có nhiều gia tộc giàu có như vậy, ta đều có thể quét sạch hết kho hàng của họ!