Mai Kiêm Gia rửa tay thay quần áo, nửa nén nhang sau, mới một lần nữa xuất hiện ở trước mặt Dương Đái Anh.

Nàng vẫn mặc váy áo ở nhà, lại thu thập chính mình thoải mái thanh tân sạch sẽ, trên người còn tàn lưu dư hương của hoa tiên, cũng có nhàn nhạt mặc hương.

Dương Đái Anh có vài phần ủy khuất.

Hai phu thê hơn ba tháng không gặp, thê tử thế nhưng đối với hắn lãnh đạm như vậy.

"Kiêm Gia, nàng không ở trong nhà, ta cực kỳ nhớ nàng. Nàng đừng có lại tra tấn ta nữa được không, nàng cùng ta trở về nhà đi, ta biết nàng lúc trước bị ủy khuất, về sau ta nhất định ——"

"Ngươi biết ta bị ủy khuất, sau đó thì sao?"

Mai Kiêm Gia đánh gãy Dương Đái Anh nói.

Dương Đái Anh đầy mặt chân thành, "Ta về sau chắc chắn sẽ đền bù cho nàng, Kiêm Gia, nàng hãy tin ta!"

Dương Đái Anh cảm thấy Mai Kiêm Gia lãnh đạm, không nghĩ tới Mai Kiêm Gia nhìn Dương Đái Anh cũng cực kỳ xa lạ.

Thời gian dài như vậy không gặp, Dương Đái Anh căn bản không nghĩ tới nàng vì sao không muốn trở về Dương gia.

Ở trong ánh mắt chờ đợi của Dương Đái Anh, Mai Kiêm Gia chậm rãi lắc đầu:

"Không, ta không tin ngươi. Dương Đái Anh, ta vì sao sẽ đẻ non, trong lòng ngươi biết rõ ràng, một nhà các ngươi đều bảo ta trở về, lại không chịu nói rõ sự tình, lại muốn đem chuyện này hàm hồ mang qua…… Ta chỉ cần một câu xin lỗi của mẫu thân ngươi, thực sự có khó như vậy sao?"

Dương Đái Anh nghẹn lời.

Hắn biết chuyện đẻ non làm thê tử khó có thể tiêu tan.

Nhưng trưởng bối tuy có sai, cũng không thể cường ngạnh yêu cầu trưởng bối xin lỗi vãn bối!

Có phải do nhạc phụ làm quan chủ khảo thi hội, sắp lên chức, Kiêm Gia mới có thể trở nên hùng hổ doạ người như vậy hay không?

Dương Đái Anh vốn là tới dỗ thê tử, lúc này lòng tự trọng của nam nhân dâng lên, không nhịn được tưởng cãi cọ cùng Mai Kiêm Gia, Mai Kiêm Gia lại không muốn nghe hắn nói gì khác, trực tiếp nói cho Dương Đái Anh:

"Ta nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không nghĩ lại trở về Dương phủ làm con dâu hiếu thuận, chúng ta hòa li đi!"

Hòa li!

Mai Kiêm Gia mãi cho đến trước khi nhìn thấy Dương Đái Anh đều còn chưa có hạ quyết tâm, có quá nhiều băn khoăn làm Mai Kiêm Gia chần chờ.

Thẳng đến khi thấy Dương Đái Anh, phát hiện trượng phu căn bản không có một chút thay đổi, Mai Kiêm Gia mới chân chính thất vọng.

Trong nháy mắt kia, cảm xúc từ sâu trong nội tâm trào ra áp qua đủ loại băn khoăn của Mai Kiêm Gia, sau khi hòa li sống dù có kém cũng tốt hơn tiếp tục làm con dâu Dương gia đi?

Bà mẫu cũng không phải người làm Mai Kiêm Gia thất vọng nhất, thất vọng càng nhiều là bởi vì Dương Đái Anh dựng lên —— một nam nhân không có đảm đương chỉ biết ba phải như vậy, tương lai sao xứng làm phụ thân hài tử nàng?

Sau khi chân chính nói ra việc hòa li, Mai Kiêm Gia phát hiện sự tình giống như cũng không có gì ghê gớm.

Nàng vẫn ngồi êm đẹp, chỉ có trên mặt Dương Đái Anh tràn ngập kinh ngạc…… Mai Kiêm Gia lại âm thầm có một tia sảng khoái, phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu tổng cảm thấy nàng không xứng với Hầu phủ, đủ loại làm khó dễ, còn không phải là vì nhận định cha nàng là một hàn lâm nghèo không có quyền thế gì, nhận định Mai gia không vứt bỏ được thông gia như phủ Trường Hưng Hầu sao?

Mấy ngày nay, Hầu phủ nhất định cho rằng Mai gia đang làm bộ làm tịch.

Bao gồm Dương Đái Anh, thế nhưng cảm thấy dỗ dành nàng một chút, nàng sẽ trở về Dương gia!

Dương Đái Anh nuốt xuống kinh ngạc, biểu tình ngưng trọng:

"Kiêm Gia, nàng không cao hứng có thể mắng ta, phu thê cãi nhau không có gì ghê gớm, nhưng có chút lời lại không thể dễ dàng nói ra, hai chữ hòa li này, dù chỉ nói ra một lần cũng thương tổn tình cảm phu thê."

"Không, ta là nghiêm túc."

Mai Kiêm Gia đứng lên, đầu vai giãn ra, cả người đều vô cùng nhẹ nhàng:

"Sính lễ và của hồi môn trở về như thế nào, để các trưởng bối đi giao thiệp đi, ta là thật sự muốn cùng ngươi hòa li, từ đây từ biệt đôi đàng, từng người vui mừng."

Mai Kiêm Gia mở cửa, ánh nắng mùa xuân đỏ hồng, chiếu vào trên má nàng, làm Dương Đái Anh híp mắt cũng không thấy rõ khuôn mặt. Mai Kiêm Gia không cùng hắn cãi cọ, không cùng hắn ầm ĩ, ném xuống hai chữ ‘ hòa li ’, giống một trận gió bay đi.

Dương Đái Anh ngồi ngơ ngác một lúc lâu, sau khi nghe thấy có người kêu ‘ Dương thiếu gia ’ mới hoàn hồn.

Hóa ra là tỳ nữ của hồi môn của Mai Kiêm Gia.

Dương Đái Anh giận dữ, "Cái gì Dương thiếu gia, ta là trượng phu tiểu thư nhà ngươi, là cô gia Mai gia!"

Tỳ nữ vẻ mặt vô ngữ.

Tiểu thư đã nói hòa li, các nàng lại không ngốc, còn đi gọi cô gia.

Dương thiếu gia cũng thật là, không dám cùng tiểu thư cãi cọ, chỉ biết hung ba ba với hạ nhân …… Tựa như ở Dương gia, luôn khuyên tiểu thư nhẫn nại thế tử phu nhân, hợp lại chuyên tóm quả hồng mềm để bóp.

Bọn tỳ nữ của hồi môn gần đây thường xuyên bị Mai phu nhân dạy dỗ, trước kia không tổng kết ra tật xấu của Dương Đái Anh, hiện tại cũng không quá xem trọng Dương Đái Anh.

Khó trách tiểu thư muốn hòa li cùng Dương thiếu gia.

Nam nhân như vậy không thể lý giải yêu thích của tiểu thư, lại không thể bảo vệ tiểu thư không chịu ủy khuất, ngoại trừ thẻ bài phủ Trường Hưng Hầu dễ nghe một chút, thật đúng là không tìm ra ưu điểm gì khác.

Dương Đái Anh mắng tỳ nữ khựng lại, ngay cả tỳ nữ cũng không thích hắn.

Hắn lại muốn đi tìm Mai Kiêm Gia, hạ nhân Mai gia tựa như môn thần đồng lòng ngăn cản, tòa nhà Mai gia không lớn lại xây dựng tinh xảo, cổng vòm hành lang một tầng tiếp một tầng, Dương Đái Anh nhất thời cũng không tìm thấy Mai Kiêm Gia ở gian nhà nào.

Chỉ đành giống như du hồn một lần nữa trở về sảnh ngoài.

Dương thế tử vui mừng.

Nhi tử đã trở lại, cuối cùng không cần lại chịu đựng Trình Khanh và Mai hàn lâm trò chuyện với nhau thật vui.

Dương thế tử đang muốn hỏi xem Dương Đái Anh đã dỗ xong Mai Kiêm Gia chưa, hôm nay có thể mang Mai Kiêm Gia về nhà hay không, Dương Đái Anh đã thất hồn lạc phách chất vấn Mai hàn lâm: "Nhạc phụ, Kiêm Gia nói muốn cùng tiểu tế hòa li, ngài cần phải cho tiểu tế một cách nói!"

Không ngờ tới bái kiến ân sư, còn có tin tức lớn như vậy.

Mai tiểu thư đề ra hòa li?

Trình Khanh cảm thấy Mai tiểu thư quá có dũng khí.

Nhưng Dương Đái Anh cũng quá không có kiêng kị đi, làm trò ở trước mặt nàng và Đổng Kính Thu liền đề chuyện này.

Trình Khanh và Đổng Kính Thu lập tức đứng lên hướng Mai hàn lâm cáo từ, muốn để lại không gian cho Mai hàn lâm và người Dương gia, nào biết Trình Khanh vừa mở miệng, Dương Đái Anh lại đem đầu mâu chỉ về phía nàng:

"Trình hội nguyên vẫn nên lưu lại một chút đi, nếu không phải ngươi ở Hội Thưởng Mai nhiều chuyện, gia mẫu sẽ không giận Kiêm Gia, tình cảm phu thê giữa ta và Kiêm Gia cũng sẽ không bị ảnh hưởng. Ngươi đến tột cùng vì sao muốn ngóng trông ta và Kiêm Gia bất hòa, không ngại giáp mặt nói cho rõ ràng, ngươi và Kiêm Gia, các ngươi ——"

Dương Đái Anh đã bị phẫn nộ làm cho đầu óc choáng váng.

Hắn nhớ tới mẫu thân từng nói, bảo hắn giám sát Kiêm Gia chặt chẽ một chút, khi đó hắn còn phản bác mẫu thân, hiện giờ nghĩ đến có lẽ có hơi chút đạo lý.

Nếu không phải có nhà tiếp theo, Kiêm Gia sao sẽ tuyệt tình đưa ra hòa li như vậy?

Dương Đái Anh theo điểm này phát tán nghi ngờ, người thứ nhất hoài nghi chính là Trình Khanh.

Trình Khanh xuất hiện quá trùng hợp.

Có lẽ Mai gia đã sớm coi thường người con rể không tham gia khoa khảo như hắn, muốn đổi sang tân khoa Hội Nguyên!

Rất nhiều yêu thích của Kiêm Gia, hắn đều không thể thưởng thức, cái tên họ Trình có thể khảo trúng Hội Nguyên, khẳng định có thể nói chuyện được cùng Kiêm Gia.

Dương Đái Anh dùng ánh mắt căm hận nhìn Trình Khanh, từ xưa đến nay, mối thù đoạt thê là cùng cấp với mối thù g.i.ế.c cha!

Trình Khanh vì mạch não của người này mà khiếp sợ, Đổng Kính Thu cũng khiếp sợ, Mai hàn lâm và Dương thế tử nhất thời đều không nói nên lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play