Nhưng hai người vẫn chiếu quy củ hành lễ với Mai hàn lâm, Mai hàn lâm bảo hai người ngồi xuống nói chuyện, lại giới thiệu Dương thế tử phủ Trường Hưng Hầu cho hai người.

Ánh mắt Trình Khanh và Đổng Kính Thu đều rơi xuống trên người Dương thế tử.

Đổng Kính Thu thậm chí nói thẳng không cố kỵ, "Tiểu lang, thế tử có lẽ sẽ xin lỗi ngươi, nhưng ta cảm thấy Dương Tam công tử cũng nên nhận trừng phạt, thế tử xin lỗi, ngươi không nên quá thản nhiên tiếp thu!"

Đổng Kính Thu hoàn toàn là đang nói mát.

Con mất dạy, lỗi của cha, Dương Đái Kiệt dám đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, chính là Dương thế tử không biết dạy nhi tử.

Thật không hiểu Dương thế tử nơi nào có thể diện xuất hiện, Đổng Kính Thu một chút liền trở nên thực cảnh giác.

Trước đó, mấy con cháu huân quý bị Vương Tế Tửu lệnh cưỡng chế thôi học, nhưng cũng không có trưởng bối trong nhà mang theo nhi tử tìm đến Trình Khanh xin lỗi. Không phải là bây giờ thấy Trình Khanh khảo trúng Hội Nguyên, một đám đều phải nhảy ra tới chứ?

Lời Đổng Kính Thu nói làm Dương thế tử có chút nan kham, xin lỗi cái gì, hắn thật đúng là không nghĩ tới tìm Trình Khanh xin lỗi, dù Trình Khanh là Hội Nguyên, trên danh phận cũng là học sinh của Mai hàn lâm, tìm Mai hàn lâm hòa giải không phải tốt sao.

Dương thế tử dùng ánh mắt chờ đợi nhìn Mai hàn lâm, Mai hàn lâm lại bất động, sau một lúc lâu mới bừng tỉnh đại ngộ: "Thông gia không biết nên nói như thế nào, muốn hỏi xin chủ ý của ta sao? Không cần như thế, xin lỗi chỉ cần thành tâm là được, nghĩ đến Trình Khanh hẳn sẽ không để ý."

Phốc ——

Trình Khanh thiếu chút nữa làm rơi chung trà trong tay.

Chương thị lang nói như thế nào, Mai hàn lâm tính tình ngay ngắn……? Mai hàn lâm rõ ràng thực bỡn cợt!

Trình Khanh nhịn cười, trên mặt tất cả đều là mê mang:

"Thế tử phải hướng ta xin lỗi? Không cần đi, ta nhớ rõ năm trước trên Hội Thưởng Mai phủ Trưởng công chúa, Dương Nhị nãi nãi đã thế Dương Tam công tử hướng ta nói tạ tội, Dương Nhị nãi nãi thật là tẩu tẩu tốt đốt đèn lồng cũng khó tìm, ai nha, ta sau đó mới nhớ tới, Dương Nhị nãi nãi là ái nữ của ân sư, nguyên là lũ lụt vọt miếu Long Vương."

Dương thế tử nháy mắt đen mặt.

Việc con dâu Mai Kiêm Gia đẻ non, liền do đi Hội Thưởng Mai phủ Trưởng công chúa, bôn ba mệt nhọc, lại cùng bà mẫu sinh ra mâu thuẫn gây ra, lại nói tiếp còn có quan hệ cùng việc Trình Khanh ở Hội Thưởng Mai làm bộ làm tịch, hiện giờ Trình Khanh lại sắm vai vai vô tội.

Nếu không phải Mai hàn lâm ở đây, Dương thế tử nhất định phải mắng Trình Khanh một hồi.

Mai hàn lâm ở đây, Dương thế tử chỉ có thể nuốt cục tức trở về.

Vì chuyện Dương Đái Kiệt, Mai Kiêm Gia mới là người chịu ủy khuất nhất, Mai hàn lâm còn không nói lời nào, Dương thế tử không có tư cách phát hỏa.

Nhưng Mai hàn lâm là chuyện như thế nào, thấy Trình Khanh một chút đều không tức giận?

Dương thế tử cũng nghe nói trước khi yết bảng thi hội, là Chương thị lang kiên trì muốn chọn Trình Khanh làm Hội Nguyên, Mai hàn lâm lại phản đối —— còn tưởng rằng Mai hàn lâm cũng đang trách Trình Khanh, hiện giờ vừa thấy, lại không rất giống!

Dương thế tử bị ba người Đổng Kính Thu, Mai hàn lâm và Trình Khanh hợp lực treo lên giá nướng, không thể xuống đài, chỉ có thể khô cằn hướng Trình Khanh xin lỗi:

"Khuyển tử không hiểu biết, đã khiến Trình hội nguyên chê cười, còn thỉnh Trình hội nguyên không chấp nhặt cùng tay ăn chơi."

"Thế tử thật là một phụ thân tốt, kỳ thật ta đã sớm tha thứ cho Dương Tam công tử, rốt cuộc Dương Tam công tử tuy đối với ta nổi lên ác niệm, lại chưa tạo thành thương tổn thực chất gì."

Trình Khanh thực nghiêm túc tiếp nhận lời xin lỗi của Dương thế tử.

Dương thế tử lại không có bao nhiêu ý mừng.

Đây là nói Dương Đái Kiệt ngay cả năng lực làm chuyện xấu cũng không có?

Hơn nữa Trình Khanh chỉ nói tha thứ cho Dương Đái Kiệt, lại không đề cập tới việc cho Dương Đái Kiệt về Quốc Tử Giám, Dương thế tử cảm thấy Trình Khanh thập phần không thành ý!

Kế tiếp, chính là hai người Trình Khanh, Đổng Kính Thu cùng Mai hàn lâm trò chuyện với nhau thật vui, hai người học vấn đều đủ vững chắc, lại cùng là nhân sĩ Tuyên Đô, Mai hàn lâm nhiều năm chưa trở về Tuyên Đô, thực nguyện ý nghe Trình Khanh và Đổng Kính Thu nói một chút biến hóa ở Tuyên Đô.

Nghe nói Thái Bạch Lâu hiện giờ vẫn là tửu lầu danh khí lớn nhất Tuyên Đô phủ, Mai hàn lâm còn nhớ rõ Thái Bạch Lâu có món thịt anh đào thủy tinh cực ngon.

Trình Khanh không thích ăn ngọt, đi Thái Bạch Lâu ăn cơm vài lần lại chưa từng gọi món này, Đổng Kính Thu tiếp lời nói: "Đây là món sở trường của Ngưu đầu bếp Thái Bạch Lâu, học sinh từng ở Thái Bạch Lâu đóng gói mang về hai lần cho thê tử, thê tử thực thích, không nghĩ tới ân sư cũng thích ngọt."

Mai hàn lâm bật cười, "Đây là khẩu vị nữ quyến, là tiểu nữ thích, khi đó nàng tuổi tác không lớn, luôn quấn lấy ta nói muốn ăn, nhoáng lên đã mười mấy năm trôi qua, không nghĩ tới Ngưu đầu bếp vẫn còn làm ở Thái Bạch Lâu."

Dương thế tử nghe ba người nói chuyện thực hợp ý, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Trình Khanh lại tưởng chính là, mười mấy năm qua đi, Mai hàn lâm còn nhớ rõ khẩu vị nữ nhi, có thể thấy được cũng cực yêu thương nữ nhi.

Tuy không biết lúc trước Mai gia vì sao phải kết thân cùng phủ Trường Hưng Hầu, Mai tiểu thư ở phủ Trường Hưng Hầu bị ức hiếp, Mai hàn lâm hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Nếu ân sư mở miệng, Trình Khanh tuy rằng không muốn, nhưng vẫn phải cầu tình thay Dương Đái Kiệt, để người này trở về Quốc Tử Giám.

Xem tình thế trước mắt, Mai hàn lâm là tuyệt sẽ không nói chuyện giúp Dương gia, tâm Trình Khanh liền định.

Quốc Tử Giám tổn thất mấy người con cháu huân quý, đối với Vương Tế Tửu là chuyện tốt, Vương đại nhân g.i.ế.c gà dọa khỉ, đuổi mấy người con cháu huân quý đi ra ngoài, về sau quản lý Quốc Tử Giám cũng càng có uy tín!

……

Trình Khanh và Mai hàn lâm nói chuyện thật hợp ý, nhưng đôi phu thê Dương Đái Anh và Mai Kiêm Gia hơn ba tháng mới gặp nhau, không khí không phải thực hòa hợp.

Dương Đái Anh có vài phần nhớ thương.

Khi hắn nhìn thấy Mai Kiêm Gia, Mai Kiêm Gia đang mang theo bọn tỳ nữ làm hoa tiên.

Dương Đái Anh biết thê tử thích mấy thứ phong nhã, khi gả vào Dương gia ngoại trừ của hồi môn, còn mang theo mấy cái bình lớn, bên trong có nước tuyết tích góp từ năm trước, nước mưa, bọt nước, trà linh tinh gì đó, Mai Kiêm Gia đều rất chú trọng.

Khi tân hôn, Mai Kiêm Gia còn lấy nước tuyết ra pha trà mời Dương Đái Anh nhấm nháp, Dương Đái Anh uống lên cũng không cảm thấy có cái gì không giống nhau, sau đó Mai Kiêm Gia liền không lấy nước tuyết pha trà mời hắn uống nữa.

Chuyện này sau khi bị thế tử phu nhân biết, còn nói Mai Kiêm Gia chú trọng vớ vẩn.

Cái gì nước tuyết, nước mưa, phủ Trường Hưng Hầu không thịnh hành một bộ kia của Mai gia, Hầu phủ vẫn luôn mua nước uống, bọn hạ nhân uống chính là nước ngọt từ giếng trong thành, các chủ tử Hầu phủ thì uống nước sơn tuyền kinh giao!

Nước ngọt mua từ giếng cho bọn hạ nhân uống không đắt, nhưng nước sơn tuyền kinh giao lại rất đắt, Hầu phủ từ trên xuống dưới nhiều tàu há mồm như vậy, mỗi ngày mua nước phải tiêu không ít bạc…… thế này còn không thỏa mãn được Mai Kiêm Gia, Mai Kiêm Gia cũng quá làm kiêu.

Không sai, trong mắt thế tử phu nhân, Mai Kiêm Gia rất nhiều diễn xuất đều là làm ra vẻ, đây là thế tử phu nhân đã đánh giá ở trước mặt Dương Đái Anh rất nhiều lần.

Cho nên khi Dương Đái Anh thấy Mai Kiêm Gia mang theo bọn tỳ nữ điều hương làm hoa tiên, phản ứng đầu tiên là nhíu mày.

Nếu bị mẫu thân thấy, sẽ lại nói thê tử làm kiêu.

May mắn nơi này là Mai phủ.

Dương Đái Anh trong lòng buông lỏng, mày nhăn lại cũng giãn ra, tràn đầy thâm tình gọi một tiếng Kiêm Gia.

Mai Kiêm Gia nhìn hoa tiên còn chưa có nhiễm xong, rất là không tha.

"Ngươi đã đến rồi, ngươi chờ ta một chút."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play