Mai Kiêm Gia và Trình Khanh?

Một cái là phụ nhân đã kết hôn, một cái là tân khoa Hội Nguyên 17 tuổi, ý tứ của Dương Đái Anh, là Mai Kiêm Gia và Trình Khanh có cẩu thả, Mai Kiêm Gia mới đưa ra hòa li?!

"Vớ vẩn!"

Đổng Kính Thu giận dữ: "Loại lời nói này ngươi cũng nói được ra miệng, tính là nam nhân gì, ngươi hắt nước bẩn lên trên người thê tử chính mình cũng thôi đi, còn muốn kéo Trình Khanh xuống nước!"

Người đọc sách có thể phong lưu lại không thể hạ lưu.

Có kiều thê lại nạp mỹ thiếp, gọi là phong lưu.

Lên thuyền hoa thanh lâu, nơi chốn lưu tình gọi là phong lưu.

Trêu chọc nữ tử đàng hoàng, bội tình bạc nghĩa gọi là hạ lưu!

Câu dẫn phụ nữ có trượng phu, đội nón xanh cho người ta, là hạ lưu trong hạ lưu, loại người này đạo đức cá nhân có vấn đề, chắc chắn là sỉ nhục của sĩ lâm.

Đổng Kính Thu nghe được Dương Đái Anh nói hươu nói vượn, hận không thể đi lên đ.ấ.m Dương Đái Anh.

Trình Khanh là Hội Nguyên mới ra lò, Trạng Nguyên tương lai, đang yên ổn lại dính lên thanh danh hạ lưu như vậy?

Đổng Kính Thu vừa mắng, Mai hàn lâm cũng hồi phục lại tinh thần, chụp cái bàn thật mạnh:

"Kiêm Gia gả vào Dương gia một năm, trên hầu phụ mẫu của phu quân, dưới đối đãi tiểu thúc, cẩn trọng làm tức phụ Dương gia, ngươi thế nhưng vũ nhục thanh danh con bé như thế…… Ngươi hiện tại lập tức cút đi ra ngoài cho ta, Mai gia không chào đón ngươi!"

Dương thế tử làm cha cũng cảm thấy xấu hổ, hoài nghi nhi tử Dương Đái Anh mắc bệnh điên——

"Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì vậy, mau mau im miệng, nhận lỗi cùng nhạc phụ ngươi, chúng ta ngày khác lại tới cửa tạ tội!"

Dương Đái Anh cũng bất cứ giá nào, dứt khoát nói ra việc Mai Kiêm Gia ở Hội Thưởng Mai mạo hiểm đắc tội Trưởng công chúa mở miệng nhắc nhở Trình Khanh, xong việc Trình Khanh lại uy h.i.ế.p thế tử phu nhân như thế nào đều nói ra.

"Nếu không phải hắn châm ngòi, mẫu thân sao sẽ sinh hiềm khích với Kiêm Gia, Kiêm Gia sao sẽ sảy thai? Dương gia xuống dốc, Kiêm Gia cũng đẻ non, chỉ có tên họ Trình này, chỉ có hắn ——"

Mẹ nó.

Logic này lại có vài phần đạo lý.

Trình Khanh thậm chí còn tưởng duỗi tay sờ sờ đũng quần chính mình có phải mọc thêm cái gì hay không, nếu không phải giới tính không khớp, nàng chính mình cũng sắp tin chuyện ma quỷ mà Dương Đái Anh nói!

Mai hàn lâm tức giận đến đầu váng mắt hoa.

Tên hỗn trướng này, thế nhưng ở trước mặt hai học sinh của hắn, nhắc tới việc tư Kiêm Gia đẻ non!

Còn vu hãm Trình Khanh và Kiêm Gia có tư tình.

Trình Khanh và Mai gia có lui tới hay không, Mai hàn lâm có thể không rõ ràng sao, hôm nay vẫn là lần đầu tiên hắn chính mắt nhìn thấy Trình Khanh!

Mai hàn lâm sắp tức giận đến xuất huyết não.

May mắn Mai hàn lâm ngày thường khẩu vị thanh đạm không thích ăn đồ dầu mỡ, nếu không có thể đương trường tức đến trúng gió.

"Ân sư bớt giận, nước bẩn này hắt ở trên người học sinh cũng thế, còn muốn hắt ở trên người thiên kim ân sư, học sinh trăm triệu không thể nhẫn."

Trình Khanh vội vàng tiến lên đỡ Mai hàn lâm ngồi xuống.

Lại nháy mắt với Đổng Kính Thu, làm Đổng Kính Thu trấn an Mai hàn lâm.

Đổng Kính Thu lấy ánh mắt đáp trả, sợ Trình Khanh lấy một địch hai lực không bằng, Trình Khanh cười cười.

Nụ cười này, ở trong mắt Đổng Kính Thu và Mai hàn lâm là lỗi lạc tự tin, ở trong mắt Dương Đái Anh lại là khiêu khích, kiêu ngạo.

Bản thân Trình Khanh cũng một lần nữa ngồi xuống, còn tiếp đón phụ tử Dương Đái Anh ngồi.

"Mọi người đều là người văn nhã, chẳng lẽ muốn học người buôn bán nhỏ, một lời không hợp liền vén tay áo lên động võ? Nếu Dương công tử có nghi ngờ, Trình mỗ chân chính không sợ bóng tà, tự nhiên vì Dương công tử giải thích nghi hoặc! Cũng thỉnh thế tử cùng nghe một chút làm chứng, hai nhà Mai, Dương là hợp lại hay là phân ra, nguyên nhân không ở trên người Trình mỗ."

Dương thế tử nhìn nhi tử, lại nhìn Trình Khanh.

Dương Đái Anh đầy mặt phẫn nộ, mặt Trình Khanh khí định thần nhàn, nhất thời cũng không phân biệt ra là ai đang nói dối, Dương thế tử nghĩ nghĩ cũng ngồi xuống.

"Ông thông gia, Đái Anh và Kiêm Gia phu thê cãi nhau, Đái Anh nói không lựa lời, làm không đúng, nhưng Kiêm Gia dễ dàng đề nghị hòa li, cũng không ổn!"

"Cha, con không có ——"

"Ngươi im miệng!"

Dương thế tử tuy không có học giỏi, nhưng rốt cuộc cũng mang tên tuổi thế tử Trường Hưng Hầu ra bên ngoài đi lại nhiều năm, hiện giờ ngay cả cháu cũng đã có, ăn qua muối còn nhiều hơn so với Dương Đái Anh ăn qua gạo.

Dù cho Dương Đái Anh và Mai Kiêm Gia muốn hòa li, cũng không nên lấy lý do Mai Kiêm Gia trộm gian díu với người khác.

Mai Kiêm Gia không có thanh danh đã đành, trên đầu Dương Đái Anh mọc ra cái nón xanh, lại có thanh danh tốt gì?

Người ngoài không thiếu được muốn đặt Dương Đái Anh và Trình Khanh ở cùng nhau so sánh, Trình Khanh không khí vũ hiên ngang bằng Dương Đái Anh, vì sao Mai Kiêm Gia phải vứt bỏ trượng phu nguyên phối Dương Đái Anh cẩu thả cùng Trình Khanh, có phải Dương Đái Anh có bệnh kín gì hay không……

Nam nhân đầu đội nón xanh là chuyện mất mặt nhất.

Trình Khanh cũng không phải tiểu nhân vật tùy ý Dương gia xoa nắn, kim khoa Hội Nguyên, ở trong kinh chạm tay là bỏng, còn có người nói Trình Khanh khẳng định sẽ lấy được vị trí Trạng Nguyên, là ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ thứ nhất.

Nếu Dương gia có chứng cứ xác thực còn dễ nói, không có chứng cứ xác thực, chuyện này đem đến nơi nào cũng không nói được đạo lý.

Trình thượng thư Công Bộ sẽ là người thứ nhất nhảy ra xé rách phủ Trường Hưng Hầu!

Dương thế tử đã suy nghĩ rất nhiều, Dương Đái Anh không hiểu khổ tâm của cha đẻ, thập phần không phục.

Mắt thấy Dương thế tử muốn bẻ đề tài trở về, Trình Khanh lại không đáp ứng.

Chuyện Dương Đái Anh bôi nhọ nàng câu dẫn thê của người liền coi như không tồn tại sao?

Dựa vào cái gì!

Dương Đái Anh lại không phải con trai của nàng, Trình Khanh có thể tha thứ hài tử không hiểu chuyện.

"Thế tử, vẫn nên để Dương công tử nói cho rõ ràng đi, ta và Mai tiểu thư đều là người thanh thanh bạch bạch, không thể để Dương công tử tùy ý vu hãm."

Mai hàn lâm cũng gật đầu.

"Không tồi, đối chất tốt hơn ở sau lưng hãm hại, ngươi vu hãm Kiêm Gia và Trình Khanh có tư tình, có chứng cứ không!"

Dương Đái Anh hít sâu một hơi, nghẹn khí chắp tay: "Họ Trình ở Hội Thưởng Mai châm ngòi gia mẫu và Kiêm Gia khiến bà mẫu và nàng dâu bất hoà, chính là chứng cứ, Kiêm Gia gả vào Dương gia đã hơn một năm, chúng ta phu thê ân ái, họ Trình trúng Hội Nguyên, Kiêm Gia liền đưa ra muốn hòa li, cũng là chứng cứ!"

Trình Khanh cười ha hả.

Mai hàn lâm tức giận đến huyệt thái dương nhảy thình thịch.

Trí nhớ của Trình Khanh tốt, thuật lại từng câu đã nói với Mai Kiêm Gia trong ngày hôm đó cho Trường Hưng Hầu thế tử nghe, "Không biết những lời này của Trình mỗ có gì không ổn? Nếu Dương thế tử không tin, có thể mời thế tử phu nhân tới đối chất. Ngày đó còn có Mạnh học sĩ Hàn Lâm Viện, Mạnh học sĩ học nhiều biết rộng, hẳn chưa có quên tình cảnh ngay lúc đó, nếu ta và thế tử phu nhân biện không rõ, có thể nhờ Mạnh học sĩ làm phán quyết."

Sắc mặt Dương thế tử không tốt.

Trình Khanh không có che giấu hành động chính mình giúp đỡ Mai Kiêm Gia, nhưng nàng nói bằng phẳng, là vì tình đồng hương với Mai hàn lâm.

Trên Hội Thưởng Mai, thánh chỉ cử Mai hàn lâm làm quan chủ khảo thi hội còn chưa hạ, hành vi của Trình Khanh thậm chí còn không tính là cố ý lấy lòng Mai hàn lâm.

Về phần Mạnh Hoài Cẩn, Trạng Nguyên lần thi trước, tuổi còn trẻ đã là quan chức cùng cấp với Mai hàn lâm, Hoàng Thượng thập phần coi trọng hắn, để Mạnh Hoài Cẩn dạy học cho các hoàng tử, ngày sau mặc kệ vị hoàng tử nào làm Thái Tử kế thừa đại thống, Mạnh Hoài Cẩn đều là ân sư, tương lai thành tựu của Mạnh Hoài Cẩn cao nhất ở nơi nào, Dương thế tử không tính ra được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play