“thì tại muội còn nhỏ tuổi quá”

Ngọc Sát thở dài mệt mỏi “huynh động chạm tới phần âm hay sao mà quỷ khí ám thân thế kia ”

“muội biết hả ”

Ngọc Sát cười lạnh “đã là quỷ còn là quỷ nữ, Nhân ca à huynh đã chạm tới vận đào hoa rồi đó ”

Trọng Nhân nhíu mặt" Ngọc Sát, đại nhân đại lượng hãi cứu gia đình ta với, bao nhiêu tiền ta cũng có thể trả cho muội mà "

“ quỷ khí nặng lắm rồi, nhà huynh có người đang bệnh nặng đúng không ”

biết đã gặp được thầy tài Trọng Nhân gật đầu lia lịa “ muội hãi giúp ta nhé”

“ Muội không dám hứa, nhưng muội sẽ cố gắng, trong tầm sức của mình ”

“ vậy thì hay quá, cảm ơn muội ”

“ đừng cảm ơn vội, muội không chắc có thể giúp được huynh đâu ”

“ ta tin muội giúp được ”

“ chiều nay hãy cho muội về thăm nhà của huynh, nhớ là rũ theo Kiều Mai tỷ tỷ bạn gái của huynh về chung, nếu không huynh chưa chết vì ma ám cũng chết vì bị bóp cổ đó”

Trọng Nhân cười sáng láng “ Ngọc Sát là tốt bụng nhất ”

hoàng hôn buông xuống mọi người đã được tang làm, trên con đường đất đỏ trãi dài in bóng hàng tre xanh thẳm rẻ qua vài con phố thì đến nhà của Trọng Nhân, căn nhà gỗ liêm khang trang được điêu khắc hoa văn tinh sảo

vừa nhìn đã biết chủ nhân ngôi nhà này hẳn làm quan to lộc lớn, hoặc trọc phú một vùng, nhưng mà trông Trọng Nhân không phải là người gia thế, nhìn hắn thì cũng quý tướng chứ chẳng chơi, chỉ là dường như có thứ gì đó đã cản trở gia đình này, nó rốt cuộc là thứ gì, đứng ngoài cửa lớn là mẹ của Trọng Nhân, bà Lê bà ấy tầm 50 tuổi Trọng Nhân từng nói hắn là con một có lẽ bà ta có con trễ nhỉ

không đúng Trọng Nhân rõ là con út vậy các ca ca của hắn đâu, vừa nhìn thấy người về bà Lê mừng gỡ đón tiếp  “ Hôm nay Trọng Nhân con dẫn bạn về nhà chơi đó à ”

“ Dạ thưa mẹ ”

" Con chào bá mẫu ạ " Kiều Mai niềm nở lại nắm tay lấy lòng

Ngọc Sát cúi đầu “ bá mẫu ”

giọng nói lạnh lùng tuy đang nói chuyện với trưởng bối nhưng vẫn không nhìn ra phần khác nhau giữa trò chuyện cùng người ngang hàng

"đã tới đây chơi thì hãy vào ngồi ghế đi ta sẽ chăm trà cho mấy đứa " Bà Lê tươi cười nói

" con sẽ phụ giúp cho bá mẫu " nói rồi Kiều Mai khoác tay Bà Lê đi vào trong bếp, Ngọc Sát bước theo sau Trọng Nhân vào nhà ngồi trên ghế gỗ không đắt tiền cho lắm

“ Tổ tiên nhà huynh, cũng khá quá nhỉ ”

Trọng Nhân cười khổ “ chỉ còn là cái xác thôi, ta nghe mẹ ta kể ông nội của cha ta từng làm quan lục phẩm đó, nhưng mà làm quan tham sử oan cho nên bị phế chức về quê, tới đời ông nội tôi là địa chủ nhưng mà không biết tu thân tích đức mà gia cảnh ngày càng suy tàn, đến đời cha huynh ngày càng xuống dốc bây giờ chỉ còn miễn cưỡng giữ lại ngôi nhà này, để bớt phần nào tội lỗi với tổ tiên”

nhấp ngụm trà nghe Trọng Nhân kể chuyện Ngọc Sát đã phần nào hiểu được có sự đụng chạm của phần âm “ Vậy bên trái nhà huynh có 3 ngôi mộ, đó là mộ của ai ”

“ Hả mộ gì”

“ huynh không biết sao ”

đứng dưới bếp Bà Lê nghe thế vội bước lên nắm tay Ngọc Sát “ con gái, sao con biết về sự hiện diện của những ngôi mộ này ”

“ con thấy luồn uất khí phát ra từ chỗ đấy, những người ấy, hẳn là đã chết rất thê thảm ”

bà Lê không cầm nổi nước mắt" đúng rồi, những người đó là anh trai của thằng Nhân "

Trọng Nhân ngạc nhiên tròn mắt" mẹ con là con một mà, những người anh của con là sao, trước giờ con chưa từng nghe mẹ kể "

bà Lê nước mắt đầy mặt khi nhớ lại chuyện quá khứ về những người con của mình, Ngọc Sát thấy phiền mà nói bằng giọng mất kiên nhẫn" chuyện thế nào Bá mẫu cứ nói cháu nghe, nếu ngài không muốn nơi ấy sẽ có thêm một u đất "

Bà Lê hơi rén mà ngừng khóc" tui bất đầu kể từ đâu đây "

“ từ sự xuất hiện của u đất đầu tiên”

“ nó là đứa con đầu lòng của tôi, nhưng mà mới sanh ra chưa đầy một tháng đang bình thường thì hôm đột nhiên nó cứ khóc mãi rồi tắt thở trên tay chồng của tôi, hai đứa sau cũng vậy ”

“ hình như những đứa trẻ đó đều có chung một đặc điểm giống nhau trên người ”

“ đúng rồi, con ơi mấy đứa đó đều có cái bớt đỏ trên trán phải ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play