Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Nuôi Con, Làm Ruộng

Chương 54: Nghi Ngờ


1 tháng

trướctiếp

Chu Mãn Duệ ý vị thâm trường nhìn cô một cái, tựa hồ muốn nói, trước kia mang về mấy thứ này không phải là cô mang đi thì ai mang đi.

Trình Như Lan muốn phản bác, vốn dĩ không phải cô, là nguyên chủ, bỗng nhiên tỉnh táo lại, im lặng không nói.

Mà lúc này, Chu Mãn Duệ bỗng nhiên hỏi: ”Cô ăn cái này không?”

Anh chỉ chỉ chocolate trên bàn.

Như Lan vừa thấy là chocolate, không ngờ anh có thể bỏ ra đến như vậy, cũng coi như khá dụng tâm với bọn trẻ, nhưng cô đoán có lẽ tụi nhỏ ăn không quen hương vị này, quả nhiên là thế.

“Không ăn, miễn cho có người nói tôi tranh ăn với trẻ con.” Như Lan ngạo kiều đáp.

“Nếu cô không ăn, bọn nhỏ cũng không thích cái này, vậy thôi để tôi ném đi.” Chu Mãn Duệ cố ý nói.

“Anh đúng là đồ bại gia chi tử, mua đồ đắt như vậy xong muốn ném đi, anh nhiều tiền không có chỗ tiêu sao!”

Như Lan nghe thấy anh nói muốn ném chocolate, vội vã kêu lên.

“Sao cô biết cái này đắt, biết đây là cái gì sao?” Chu Mãn Duệ mang theo ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm Như Lan.

“Cái này ai mà chả…..” Như Lan thiếu chút nữa nói mấy chữ chocolate ra, nhưng dựa tính tình nguyên chủ, cả cái huyện thành nho nhỏ này chắc chắn không có thứ này, thiếu chút nữa là lật xe rồi.

Cô lập tức sửa miệng: ”Cái này ai mà chả quý trọng, anh nhìn đóng gói xinh đẹp như vậy, vừa nhìn đã biết không tầm thường, nếu anh ném đi, vậy ném cho tôi đi, đây cũng không phải do tôi đòi hỏi gì nhé!”

Nói xong Trình Như Lan liền cầm chocolate đi, dù sao bọn họ cũng không quen ăn cái này, chi bằng để cô ăn.

Từ lúc xuyên đến đây cô không còn cơ hội ăn thứ này nữa rồi.

Trình Như Lan lột một viên chocolate bỏ vào miệng, oa, vẫn là hương vị này, mùi vị rất quen thuộc, trên mặt lập tức tràn đầy hoài niệm.

Bởi vì một viên chocolate này, Trình Như Lan lập tức nhớ lại cuộc sống hiện đại cô đã sớm đặt sâu dưới đáy lòng.

Chu Mãn Duệ nhìn cô ăn một viên chocolate mà vẻ mặt thay đổi liên tục, ban đầu có chút hoài niệm, hiện tại mang theo ưu thương, phảng phất như thế giới mà cô ở cùng thế giới của anh hoàn toàn bất đồng, khiến anh rất không thích cái loại cảm giác này.

“Hửm, không phải cô nói trước khi ăn cơm không nên ăn cái gì khác sao? Hiện tại chính cô lại đi ăn vặt, chẳng lẽ mấy câu vừa rồi là cô lấy cớ!” Chu Mãn Duệ muốn đánh tan bầu không khí này, liền cố ý châm chọc nói.

Trình Như Lan giống như bị lời anh nói làm cho tỉnh lại từ trong hồi ức, đáp: ”Tôi chỉ là muốn xem thứ này rốt cuộc có bao nhiêu khó ăn mà khiến bọn trẻ ghét bỏ như vậy, thử rồi liền biết, quả thật rất khó ăn, này, trả chocolate cho anh.”

Như Lan đem toàn bộ chocolate còn dư đều nhét vào tay người đàn ông, tức giận bỏ vào bếp.

“Ai,” Chu Mãn Duệ vừa tính gọi cô lại, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, vừa nãy câu cuối cô nói, gọi thứ này là chocolate, cô thế mà lại biết nó tên là gì.

Chocolate này cũng là do anh thấy con gái đoàn trưởng ăn nên mới biết, hơn nữa là đồ ăn của nước ngoài, trong nước cho dù có bán thì cũng chỉ bán ở mấy cửa hàng Hoa Kiều.

Mà vợ anh chỉ là một thôn cô ở vùng nông thôn hẻo lánh mà thôi, sao cô lại có thể gọi chính xác tên thứ này, hơn nữa tư thế lúc nãy ăn còn là kiểu quen tay vô cùng, biểu tình trên mặt cũng tràn ngập hoài niệm, chuyện này chứng minh cô trước kia chắc chắn là thường xuyên ăn cái này.

Chu Mãn Duệ càng nghĩ càng thấy vợ mình khả nghi, hơn nữa anh chắc chắn lúc nãy nói chuyện với mấy đứa nhóc bên ngoài không có người, càng chắc chắn cô sẽ không nghe thấy tên của thứ này.

Hiện tại xem ra, cô tuyệt đối không phải Trình Như Lan.

Vậy cô giả mạo làm Trình Như Lan là có mục đích gì, nghĩ đến thân phận của mình, Chu Mãn Duệ hoài nghi cô là phần tử đặc vụ.

Nhưng cho dù là đặc vụ đi nữa, vì cái gì lại sai một cô gái đến đây chứ?

Vừa nãy lúc trở về, anh có để ý thấy cô đi một đoạn đường đều sẽ nghỉ lại một chút, hoàn toàn chính là bộ dáng của một tiểu thư thân thể kiều quý.

Hơn nữa cách nói chuyện cùng phản ứng của cô, nghĩ đến vẻ mặt hoa si đó lúc nhìn thấy anh, chắc chắn cô không phải là nữ nhân tâm cơ thâm trầm gì, ngược lại toàn bộ tâm tư cảm xúc đều sẽ biểu lộ hết ở trên mặt.

Loại người tâm tư đơn thuần như vậy, ai dám phái cô đi nằm vùng chứ, chẳng phải là đang muốn để đối tượng nhanh chóng phát hiện ra cô à.

Hay là cô đang cố ý bày ra bộ dáng này mê hoặc anh, để anh hạ thấp tính cảnh giác với mình?

Trong đầu Chu Mãn Duệ suy nghĩ một đống, hiện tại mặc dù anh đã biết cô không phải là Trình Như Lan, nhưng lại chưa rõ mục đích cô giả làm Trình Như Lan để làm gì, hơn nữa đối với thân phận nằm vùng kia cũng không quá chắc chắn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp