Nhưng thật ra Tuyên Đế cũng không tỏ vẻ gì, chỉ nhìn Tri Y đối đáp mây trôi nước chảy vấn đề của Thái phó hiện ra ý cười, “An Đức Phúc, hôm nay bọn họ còn học gì nữa?”
An Đức Phúc vội phái người đi dò hỏi vài câu, thấp giọng nói: “Hoàng Thượng, sau khi dùng xong ngọ thiện nghỉ tạm trong chốc lát sẽ học cưỡi ngựa bắn cung.”
“Trẫm nhớ rõ vài vị tiên sinh dạy cưỡi ngựa bắn cung trong Thái Học Viện đều xuất từ Kiêu Kỵ Doanh?”
“Dạ, nghe nói hôm nay vừa lúc là Vương thống lĩnh.”
Tuyên Đế gật đầu, hắn còn chưa bao giờ xem qua bộ dáng Tri Y cưỡi ngựa bắn cung. Lúc trước Thái Hậu từng muốn để Tri Y lấy lí do bệnh tật ốm yếu, né qua môn học này, nhưng tiểu cô nương không thuận theo, nói là muốn giống Ly tỷ tỷ luyện tốt một thân công phu trên ngựa, như vậy về sau mới có thể bảo vệ tốt cho A ma, dỗ dành Thái Hậu tươi cười rạng rỡ, cũng không phản đối thêm nữa, cái gì cũng đồng ý cho nàng làm.
Từ khi còn nhỏ Tri Y đã toàn nói lờ ngon tiếng ngọt, thường dỗ dành Thái Hậu đến mức chỉ muốn ôm nàng vào lòng không buông tay, đến bây giờ đã lớn thêm vài tuổi lại càng cơ linh, Thái Hậu càng thêm sủng nịch dung túng nàng cũng bởi lí do này.
Tuyên Đế ngồi ở thư viện phía sau chờ, sau khi Lý Thái Phó vào cửa cả kinh, lập tức hành lễ nói: “Không biết Hoàng Thượng giá lâm……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play