Hôm nay Tuyên Đế phát hiện tổng quản An Đức Phúc hầu hạ mình nhiều năm có chút không bình thường, hiểu hiện cụ thể là sau khi ra ngoài một lúc đã bắt đầu cọ tới cọ lui. Lúc châm thêm trà còn cố tình đi một vòng ngự án từ đông sang tây, trong nửa khắc thở dài ba lần, còn thỉnh thoảng khuyên nhủ, “Hoàng Thượng ngài xem sách lâu như vậy cẩn thận mệt mỏi, nếu không ra ngoài đi lại một chút? Hoa súng trong ao ngoài hoa viên đã nở hết, nô tài nhớ mấy hôm trước ngài nói….”
“An Đức Phúc.” Tuyên Đế không nhịn được nhíu mày.
“Có nô tài.”
Rốt cuộc Tuyên Đế không nhịn được, mặt không biểu tình nhìn từ trên cao xuống, “Có cần trẫm truyền Thái y cho ngươi không?”
Lập tức An Đức Phúc khụ một tiếng, thiếu chút nữa tự mình làm sặc, cười nịnh nói: “Nô, nô tài sao dám phiền toái Hoàng Thượng, đa tạ Hoàng Thượng săn sóc, nô tài không có bệnh, không có bệnh.”
“Nói đi.” Tuyên Đế buông sách xuống, “Chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play